Chương 287
Phương Hàn lại không có cảm xúc.
Từ sau khi Quân Tiêu Dao xuất hiện, số lần Quân Dĩnh Nhi nói chuyện với hắn ta có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Đa số thời gian nàng ta đều là nán lại bên cạnh Quân Tiêu Dao.
Điều này làm trong lòng Phương Hàn cực kỳ khó chịu.
Nhưng hắn ta cũng không có cách nào, Quân Tiêu Dao không phải tồn tại mà hắn ta có thể trêu chọc.
Tuy Phương Hàn lòng dạ hẹp hòi, chiếm hữu dục mạnh, nhưng cũng không ngốc.
Hắn ta vẫn rất rõ ai có thể chọc và ai không thể chọc.
Cả phụ thân của hắn là Đại Dận hoàng chủ cũng chỉ là tồn tại như phó thần ở trước mặt Quân Tiêu Dao.
Vậy hắn ta đã là cái gì?
Nhưng trong khoảng thời gian chiến đấu này, Phương Hàn dựa vào chuyện hiến tế tội tộc cho tế thần phù chiếu nên thực lực cũng liên tục dâng lên.
Nhưng hắn ta không biểu lộ ra mà chuẩn bị coi nó như một át chủ bài, tiện để giả heo ăn hổ.
Mà đúng lúc này, vòm trời có tiếng nổ vang rung chuyển.
Thánh Nhân của Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc, Huyết Vũ tộc và Cửu U Minh Tước tộc đang vây công một vị Thánh Nhân của Cổ Thần tộc, chuẩn bị tiêu diệt người này trước.
Bàn về số lượng Thánh Nhân thì Cổ Thần tộc và Cổ Yêu tộc, cộng thêm tứ đại tội tộc đã vượt xa phía Cổ Thần tộc và Đại Dận hoàng triều.
Ngay vào lúc Thánh Nhân của Cổ Thần tộc sắp bị vây sát.
Một bóng người tóc dài bay loạn, ma ý kích động hùng hồn trực tiếp đánh tan không gian, tung một quyền oanh sát về hướng Thánh Nhân của Cổ Ma tộc.
Phụt!
Thân thể tan nát, thánh huyết bay tung tóe.
Chỉ một quyền, diệt thánh!
Một quyền bất thình lình này nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Mà càng làm người ta hoảng sợ là Thánh Nhân của Cổ Ma tộc lại bị một quyền này hạ gục chỉ trong nháy mắt!
Điều này quả thực khiến người ta không thể tin vào hai mắt của mình.
Đó đường đường là cường giả Thánh Nhân, cho dù là ở Tiên Vực thì cũng là tồn tại cao cao tại thượng.
Nhưng giờ phút này, ông ta lại bị hạ gục như một con kiến chỉ trong nháy mắt.
Cảnh tượng này quá rung động, khiến cường giả tội tộc và cường giả Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc đều da đầu tê dại, cả người rét run, như rơi vào động băng.
“Thần Tử tới rồi!” Đại Dận hoàng chủ thấy thế thì cười lớn một tiếng.
Trên mặt chúng tộc nhân của Cổ Thần tộc cũng lộ ra biểu cảm vô cùng kích động.
Nếu nói độ trung thành của Huyền Thiên Tông, Đại Dận hoàng triều đối với Quân gia là trăm phần trăm, vậy Cổ Thần tộc bọn họ chính là hai trăm phần trăm!
Còn về nguyên nhân vì sao? Rất đơn giản.
Lúc trước Cổ Thần tộc luôn chịu áp bức của Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc.
Cuối cùng là Quân gia ra tay, giải cứu Cổ Thần tộc, thuận tiện thu cả ba tộc làm thế lực phụ thuộc.
Bởi vậy, Cổ Thần tộc cực kỳ cảm kích Quân gia, tất nhiên cũng càng trung thành.
Mà Cổ Ma tộc và Cổ Yêu tộc vốn có thể thâu tóm Cổ Thần tộc, lại bị Quân gia cản trở, thậm chí ngược lại còn bị cưỡng ép thu làm người theo đuổi.
Tuy hai tộc ngoài mặt thần phục, nhưng hiển nhiên trong lòng cũng có oán khí.
Tích lũy oán ý lâu dài, cộng thêm Thái Cổ Thần Sơn châm ngòi nên bọn chúng mới quyết tâm phản loạn.
Trên trời cao, đám người Quân Tiêu Dao đã đến.
Nhìn chiến trường tang hoang trước mắt, vẻ mặt Quân Tiêu Dao càng thêm lạnh nhạt.
“Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc, còn cả tứ đại tội tộc nữa, hôm nay không tộc nào có thể trốn thoát!”
Quân Tiêu Dao vừa thao túng Sa Đọa Thánh Thể, vừa đánh về hướng những Thánh Nhân còn lại của tội tộc.
Đồng thời hắn vung tay lên, sáu Liệt Tinh Thần Khôi xé rách hư không, bắn vụt ra ngoài.
Đông Huyền lão tổ, Cổ Nguyên và vị mỹ phụ nhân Chuẩn Thánh kia cũng ra tay.
“Là người của Quân gia Tiên Vực tới!”
“Đáng chết, những con rối Thánh Nhân đó quá mạnh!”
“Còn có ma ảnh kia nữa, quá khủng bố, cho dù là Thánh Nhân cũng khó có thể ngăn cản một quyền của hắn!”
Cổ Thần tộc, Cổ Ma tộc và tội tộc đều phát ra những tiếng kinh hô và kêu thảm thiết.
Một khối Sa Đọa Thánh Thể đã đủ để đánh xuyên hàng rào Thánh Nhân của bọn chúng.
Càng đừng nói còn có sáu Liệt Tinh Thần Khôi ở bên phụ trợ, quả thực là vô địch.
Không có Thánh Nhân nào có thể ngăn cản sức mạnh khủng bố này.
Sự xuất hiện của Quân Tiêu Dao, không nghi ngờ là nhân tố khiến chiến cuộc hoàn toàn xoay chuyển.
Đồng thời bản thân Quân Tiêu Dao cũng ra tay.
Vẻ mặt hắn lạnh nhạt tới cực điểm, cầm Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm trong tay, mục tiêu nhắm thẳng vào bóng người tuổi trẻ của Cổ Ma tộc.
Gã là thiên kiêu mạnh nhất của Cổ Ma tộc, Cổ Liệt.
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao đánh tới, trên mặt Cổ Liệt hiện ra chút hung hãn lạnh lẽo, mở miệng quát lên: “Ngươi là người nào của Quân gia!”
Quân Tiêu Dao không rên một tiếng, khóe miệng mang theo một tia đạm mạc.
Hắn quét một kiếm ra, kiếm quang mơ hồ mang theo thời gian chi khí, mênh mông cuồn cuộn thổi quét đến.
Thực lực của Quân Tiêu Dao gần như vô địch trong cùng thế hệ.
Hơn nữa còn có sự gia trì của Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm.
Người cùng thế hệ đối đầu với hắn thì chỉ có thể khuyên một câu...
Tự cầu nhiều phúc.
“Tìm đường chết!”
Nhìn thấy Quân Tiêu Dao cả nói cũng lười trả lời, Cổ Liệt cảm thấy mình bị nhục nhã.
Gã bùng nổ toàn bộ ma khí, giống như một yêu ma cái thế.
Nhưng mà!
Sau khi kiếm quang của Quân Tiêu Dao đảo qua, hắn trực tiếp không quay đầu lại mà lao đến chỗ người tiếp theo.
Cả người Cổ Liệt như đọng lại trên không trung.
Sau đó, giữa ánh mắt kinh hãi khiếp đảm của một đám sinh linh tội tộc.
Thân thể Cổ Liệt giống như đá núi phong hoá, bị gió thổi tan đi từng chút từng chút một.
Cả người gã như cát trắng tung bay!
Điền này khiến mọi người sởn tóc gáy, thủ đoạn này không khỏi quá quỷ dị.
Làm sao bọn chúng biết được, đây là sức mạnh thời gian của Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm.
Nếu là một vị cường giả đứng đầu chân chính, cầm Bàn Hoàng Tuế Nguyệt Kiếm trong tay, một kiếm chém xuống đã có thể làm tất cả mọi thứ trong phạm vi vạn dặm đều hóa thành tro bụi trong dòng thời gian.
Hiện giờ hiển nhiên Quân Tiêu Dao còn chưa đạt tới trình độ đó.
Nhưng dùng để đối phó những người cấp bậc như Cổ Liệt thì cũng đủ rồi.
“Liệt Nhi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!