Chương 273
Nhìn Quân Tiêu Dao được vạn người chú ý bái lạy, khuôn mặt Quân Dĩnh Nhi đỏ bừng, rất kích động, đôi mắt xinh đẹp tỏa ra ngôi sao nhỏ.
Vào thời khắc Đại Dận hoàng triều gặp phải quốc nạn, Quân Tiêu Dao cường thế hiện thân, quá thật là kéo sóng to khỏi lật úp, đỡ lâu đài không sụp đổ (1)!
(1) Vãn cuồng lan vu kí đảo phù đại hạ chi tương khuynh: Ý chỉ cứu lại sự vật trong hoàn cảnh cực kỳ nguy hiểm
Cái gì là anh hùng cái thế?
Đây mới là anh hùng cái thế!
Mà Phương Hàn thì hoàn toàn bị người ta xem nhẹ, không có ai để ý hắn ta.
Mặc dù có vài người chú ý tới, nhưng trong mắt cũng mang theo thương hại, thở dài, thậm chí mơ hồ còn có một tia khinh thường và miệt thị.
Dù sao thì biểu hiện của Phương Hàn quá không xong, thật là làm trò cười cho thiên hạ.
Nhân tâm đều là như thế, mặc kệ trước đó ngươi làm được bao nhiêu chuyện, thanh danh lan xa cỡ nào, nhưng chỉ cần lật xe một lần thì thế nhân lập tức sẽ quên ngươi đi.
Phương Hàn chính là một ví dụ rõ ràng.
Có thể nói biểu hiện trước đó của hắn ta cực kỳ xuất chúng, thậm chí coi như đệ nhất cao thủ trong thế hệ trẻ tuổi của phe Đại Dận hoàng triều.
Mà hiện tại, tất cả bị hủy chỉ trong một sớm.
Nói đi thì phải nói lại, mặc dù Phương Hàn không lật xe.
Nhưng so sánh với Quân Tiêu Dao ánh hào quang vạn trượng, hắn ta vẫn giống như ngôi sao bên cạnh thái dương, ảm đạm không ánh sáng.
Nghĩ đến đây, đố kị trong lòng Phương Hàn càng thêm mãnh liệt.
Quân Tiêu Dao cũng chú ý tới Phương Hàn, ánh mắt hắn trở nên thâm thúy.
Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được khí tức không giống bình thường trên người Phương Hàn.
“Chẳng lẽ là khí tức của căn nguyên thế giới?” Quân Tiêu Dao suy tư trong lòng.
Hắn đã có được ba căn nguyên thế giới là Thiên Huyền đại lục, Tinh Thần đại lục và Sâm La đại lục, nên cũng coi như tương đối quen thuộc với khí tức của căn nguyên thế giới.
Nhưng Phương Hàn này là con trai của Đại Dận hoàng chủ, cũng là hoàng tử của Đại Dận hoàng triều.
Nếu trực tiếp ra tay điều tra thậm chí cướp đoạt cơ duyên của hắn ta thì có chút không thể nói nổi.
Quân Tiêu Dao để việc này trong lòng.
Sau đó, quân đội của Đại Dận hoàng triều bắt đầu hoàn toàn rửa sạch dư nghiệt của tứ đại tội tộc.
Cũng không có chuyện gì cần đến Quân Tiêu Dao.
Đại Dận hoàng triều lấy lễ ngộ long trọng thỉnh Quân Tiêu Dao vào hoàng cung.
Đại Dận hoàng chủ lại nói đại khái một ít tình hình ở hạ giới cho Quân Tiêu Dao nghe.
“Cổ Yêu tộc và Cổ Ma tộc phản loạn, thật là gan lớn, nhưng bản Thần Tử sẽ khiến chúng biết kết cục khi phản bội Quân gia.”
Quân Tiêu Dao ngồi trên hoàng tọa cao cao, hơi nheo đôi mắt lại.
Đám người Đại Dận hoàng chủ lại ở phía dưới.
Nghe thấy lời nói lạnh như băng của Quân Tiêu Dao, đám người Đại Dận hoàng chủ thầm rùng mình trong lòng.
Thế lực phản bội Quân gia càng không thể xá tội hơn cả tội tộc.
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot hoặc truyen.azz thì mới có bản full đầy đủ vì bên các site khác copy bị thiếu phần ẩn và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
Quân Tiêu Dao đối đãi với tội tộc còn sát phạt quả quyết như thế.
Có thể tưởng tượng ra thủ đoạn hắn dùng để đối đãi với tộc phản bội.
Đám người Đại Dận hoàng chủ bắt đầu cầu nguyện cho hai tộc kia.
“Hiện giờ chiến hỏa của Tiềm Long đại lục đã được bình định, chờ nghỉ ngơi chỉnh đốn ba ngày, chỉnh đốn xong quân đội thì trực tiếp đi đến đại lục của Cổ Thần tộc để chi viện.”
“Lần này, bản Thần Tử không chỉ muốn thập đại tội tộc bị huỷ diệt, cả Cổ Ma tộc, Cổ Yêu tộc và độc thủ sau lưng bọn chúng đều phải một lưới bắt hết, nhổ cỏ tận gốc!”
Lời nói của Quân Tiêu Dao thật đanh thép, khí sát phạt như lợi kiếm sắc bén, dâng lên cuồn cuộn.
“Vâng, cẩn tuân mệnh lệnh của Thần Tử!” Đám người Đại Dận hoàng chủ chắp tay.
“Được rồi, đi bình định dư nghiệt đi.” Quân Tiêu Dao thuận miệng nói.
Đám người Đại Dận hoàng chủ chắp tay thối lui.
Phương Hàn nhìn thoáng qua Quân Tiêu Dao ngồi trên ngôi vị hoàng đế cao cao.
Đó vốn là ngôi vị hoàng đế của phụ thân hắn ta, Đại Dận hoàng chủ.
Hiện giờ Quân Tiêu Dao ngồi trên đó, chẳng những Đại Dận hoàng chủ không tức giận, ngược lại cảm thấy là chuyện đương nhiên.
Một cảm giác thất bại sâu sắc tràn ngập trong lòng Phương Hàn đầu.
Cả phụ thân hắn ta cũng kính cẩn hữu lễ với Quân Tiêu Dao, đứa con trai này lại là thứ gì chứ?
“Dĩnh Nhi, chúng ta cũng lui ra đi.” Phương Hàn nói với Quân Dĩnh Nhi bên cạnh.
Quân Dĩnh Nhi lắc lắc đầu, khuôn mặt vẫn hơi ửng đỏ, nàng nói: “Phương Hàn, ngươi đi trước đi, ta còn có chút chuyện muốn nói với Thần Tử đại nhân.”
“Cái gì...” Phương Hàn sửng sốt, bàn tay siết lại thật chặt.
Sau đó sắc mặt hắn ta âm trầm, không rên một tiếng mà xoay người rời đi.
Quân Dĩnh Nhi không để ý tới thần thái của Phương Hàn, giờ phút này, toàn bộ lực chú ý của nàng đều dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao ngồi trên hoàng tọa, bạch y vô trần, tiên huy rạng rỡ, dung nhan thần tú tuấn mỹ này khó miêu tả được bằng bút mực.
Quân Dĩnh Nhi trực tiếp quỳ xuống trước Quân Tiêu Dao.
“Ngươi làm gì vậy?” Quân Tiêu Dao nhướng mày.
“Dĩnh Nhi đa tạ Thần Tử đã cứu Đại Dận hoàng triều, cứu Dĩnh Nhi.”
“Thứ hai, cảm tạ Thần Tử nguyện ý đón Dĩnh Nhi trở về Tiên Vực.”
Đôi mắt xinh đẹp của Quân Dĩnh Nhi ngập nước, cứ như có nước mắt đang lập loè.
Có trời mới biết nàng chờ đợi ngày này đã bao lâu.
Tuy ở Đại Dận hoàng triều, nàng là công chúa được ngươi người tôn kính.
Nhưng chỉ có bản thân Quân Dĩnh Nhi biết cảm giác cô lãnh tịch mịch xa cách với người thân.
Hiện tại Quân Tiêu Dao xuất hiện, muốn mang nàng về Tiên Vực.
Đối với Quân Dĩnh Nhi mà nói, Quân Tiêu Dao quả thực chính là ánh rạng đông trong bóng đêm.
“Việc nhỏ mà thôi, hà tất làm như thế, hơn nữa ta và ca ca ngươi cũng coi như bằng hữu.” Quân Tiêu Dao hơi giơ tay, pháp lực kích động.
Cả người Quân Dĩnh Nhi trực tiếp bị nâng lên.
Quân Tiêu Dao cũng không nói Quân Vạn Kiếp đã thần phục hắn.