Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Tử Hoang Cổ - Quân Tiêu Dao (FULL)

Chương 1019 

 

 Đỗ Như Hối há to miệng, đạo lý đầy một bụng, nhưng cân nhắc một hồi lại hóa thành một tiếng thở dài. 

 Với trí tuệ của mình, đương nhiên ông ta biết việc này không thể thương lượng được, có nói nữa cũng chỉ phí công. 

 Nhưng dù thế nào đi nữa, ông ta cũng không thể buông tha cho hung thủ giết chết Đổng A. 

 Cho nên, Đỗ Như Hối chỉ đành thở dài một tiếng rồi đoan chính nói: “Đỗ mỗ không thể mạo phạm đến uy nghiêm của thủy quân. Nếu như ngài khăng khăng không cho phép, Đỗ mỗ chỉ có thể mời Thánh tài của Bệ hạ!” 

 “Cứ mời tới đi!” Tống Hoành Giang nổi giận nói: “Xem xem máu của thủy tộc Thanh Giang ta có đủ để bồi tôn nghiêm không!” 

 Đương nhiên thủy quân Thanh Giang nói chuyện đủ khí phách, phần lớn là vì giữ gì ranh giới cuối cùng của Thanh Giang thủy phủ. 

 Nhưng đúng lúc này, một giọng nói uy nghiêm vang lên bên tai ông ta. 

 “Sao dám cực khổ thủy quân tương thỉnh? Trẫm đã tới rồi!” 

 Trang đế Trang Cao Tiện đích thân đến Thanh Giang Thủy Phủ! 

 Ngay ở cửa chính Thanh Giang Thủy Phủ, họ nói mấy câu vài lời, sau đó quốc tướng Trang Quốc, Thanh Giang Thủy Quân, quốc quân Trang Quốc đều tới đây. 

 Đây là cuộc gặp mặt cấp bậc tối cao của Trang Quốc. 

 Có thể nói ba người đang đứng ở chỗ này là mạnh nhất trong toàn bộ Trang Quốc. Vận mệnh của Trang Quốc chỉ nằm trong một ý niệm của bọn họ mà thôi. 

 Vệ binh Thủy tộc canh giữ ở cửa Thủy Phủ sớm đã nhũn cả chân ra, mắt người nào cũng nhìn thẳng, hận không thể phá hỏng lỗ tai của mình, để tránh nghe được cái gì không nên nghe. 

 Trong ba người này, Thanh Hà Thủy Quân Tống Hoành Giang nhìn có vẻ già nua nhất, mặt có nếp nhăn, tóc như sương trắng. 

 Quốc tướng Trang Quốc Đỗ Như Hối tuy có nét già nua, nhưng tóc đen như mực, sinh cơ mãnh liệt. 

 Mà Trang đế Trang Cao Tiện nhìn có vẻ tuổi trẻ nhất, chỉ mang dáng vẻ trung niên thôi. 

 Lúc này hắn ta mặc một bộ thường phục, thu bớt khí thế lại, bề ngoài có vẻ khá bình thường. Nhưng khí độ hùng tráng lúc nhìn quanh lại hơn xa người thường có khả năng tưởng tượng. 

 Hắn ta cũng thật là người trẻ tuổi nhất trong ba người. 

 Nhưng lại là người mạnh nhất! 

 Đặc biệt là vừa rồi hắn ta vừa tự tay chém giết kiêu hùng Hàn Ân đã khống chế Ung Quốc mấy trăm năm, lấy Chân Nhân giết Chân Nhân, hắn ta không cần nói gì cả, chỉ đứng ở nơi đó thì đó là núi cao nguy nga, sông lớn lan tràn, khiến người nhìn thấy phải kinh hãi. 

 Nhưng vào thời khắc này, Tống Hoành Giang vẫn không chịu yếu thế nửa phần, ngược lại vung tay áo lên, khí thế mãnh liệt: “Xin hỏi Trang Quân, hôm nay ngài dùng thân phận gì để tới Thanh Giang Thủy Phủ của ta?” 

 Sau khi Trang đế xuất hiện, Đỗ Như Hối tự giác thu lại khí thế, ngậm miệng không nói. 

 Những lúc riêng tư, ông ta thường xuyên sẽ thuật lại thẳng vấn đề cho Trang Cao Tiện, nhưng mà trước mặt người khác, xưa nay ông ta luôn là người giữ gìn uy nghiêm của Trang đế nhất. 

 Bởi vì giữ gìn uy nghiêm của Trang đế, chính là giữ gìn uy nghiêm của Trang Quốc. Bảo đảm thể diện của Trang đế, chính là bảo đảm thể diện của Trang Quốc. 

 Trang Cao Tiện khoanh tay mà đứng, lạnh nhạt nói: “Cho dù là hôm nay ngày mai hay là hôm qua, trẫm cũng chỉ có một thân phận, đó chính là chủ nhân của núi sông lãnh thổ Trang Quốc.” 

 Lời này thật sự quá lạnh lẽo, quá cường thế. 

 Nghiễm nhiên là xóa sạch tất cả các liên hệ giao tình âm thầm với Thanh Giang Thủy Phủ, chỉ bày ra thân phận quân thần, còn cưỡng chế Tống Hoành Giang là thần. 

 Bởi vì hắn ta tự xưng là chủ nhân của núi sông lãnh thổ Trang Quốc, mà theo minh ước lập quốc, Thanh Giang Thủy Quân mới là Thủy chủ, mà không phải là Trang thần! 

 Tống Hoành Giang vẫn mang dáng vẻ khòm khòm kia, nhưng đôi mắt thoáng hiện vẩn đục lại nhìn chằm chằm vào Trang Cao Tiện, không có nửa phần co rúm, không có trốn tránh chút nào. 

 “Vua của một nước, há có thể vô nghi? Chủ nhân xã tắc, há có thể vô lễ?” 

 Lão lập tức quay phắt lại, nhìn về phía Đỗ Như Hối: “Đỗ quốc tướng! Ngươi là thầy của Thiên tử, Cô có một lời muốn hỏi!” 

 Lão giống như một con thú già bạo nộ, râu tóc bay phất lên: “Thiên tử không tuyên mà tới, không cáo mà trách, có được không?” 

 Đỗ Như Hối thoáng trầm mặc, sau đó khẽ lắc đầu: “Không thể.” 

 Vì thế Tống Hoành Giang lại nhìn về phía Trang Cao Tiện: “Thiên tử dùng cái gì để dạy ta?” 

 Trang Cao Tiện bình tĩnh nhìn lão nhân này một hồi, vào giờ phút này, hắn ta như đột nhiên nhớ tới, năm đó lão đã máu nhiễm sông cả, chia sẻ áp lực vì Trang Thừa Càn nên mới giúp được Trang Thừa Càn lập quốc thành công. 

 Cứ như mới nhớ lại tôn nghiêm của lão, nhớ lại kiêu ngạo của lão. 

 Cuối cùng hắn ta nói: “Là trẫm thất lễ.” 

 Hắn vừa thắng được Quốc chiến Trang Ung, chiến thắng đối thủ mà cả Thái Tổ khai quốc cũng không thể chiến thắng, uy danh đạt tới đỉnh cao trước nay chưa từng có. 

 Dưới tình huống như vậy, hắn ta vẫn nguyện ý xin lỗi Tống Hoành Giang, đã là cho đủ thể diện. 

 Thật ra nguyên nhân mấu chốt nhất vẫn là vì Tống Hoành Giang thoái nhượng. 

 Những lời nói vừa rồi của Tống Hoành Giang, nhìn như tranh phong đối đầu, không chút yếu thế nào, nhưng rất có đúng mực. Tuy rằng là đang mạnh mẽ lên án Trang Cao Tiện, nhưng thực tế đã cam chịu thân phận chủ nhân núi sông lãnh thổ Trang Quốc của Trang Cao Tiện, cam chịu Thủy tộc Thanh Giang cũng là thần dân mà hắn ta cai trị. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!