"Hóa ra ngươi chính là..."
Đằng Dã Nhất Lang còn chưa nói hết, đã cùng với thủ hạ của hắn bị đao khí của Diệp Trần tàn sát toàn bộ ngay tại chỗ.
Ngụy Vô Cực và Ngư Hóa Long thì lập tức ngạc nhiên một lúc, "Hóa ra hắn chính là Diệp Cuồng Tiên!"
"Không nghĩ tới vậy mà cường đại tới tình trạng như thế!"
Còn về mọi người của Tiêu gia, ngoài Tiêu Thiên Tá âm thầm nghe trộm được cái tên này ra, những người khác cũng không biết được Diệp Cuồng Tiên là người phương nào, tuy nhiên đã thi nhau âm thầm nhớ ở trong lòng.
Trước kia từ xưa tới nay bọn họ không tin tưởng trên đời này thật sự có thần linh tồn tại, thế nhưng bây giờ thì tin.
Thiếu niên trước mắt này đã biểu hiện ra thực lực có thể so với thần linh.
"Cha!"
Sau khi Diệp Trần giải quyết hết đám người Đảo quốc, Tiêu Nhược Hi lập tức bước nhanh lao tới bên cạnh Tiêu Thiên Tá, nhìn thấy cánh tay bị cụt của hắn lập tức khóc như mưa, "Cha, cánh tay của cha..."
Tiêu Thiên Tá lại cười ha ha một tiếng, "Nha đầu ngốc, chẳng qua chỉ là đứt mất một cái tay mà thôi, có thể bảo toàn được tính mạng đã là rất tốt rồi! Đúng rồi, hắn không có làm khó con chứ?"
Sau khi Tiêu Thiên Tá nói tới đây, không thể không nhìn tới bóng dáng thiếu niên giống như thiên thần kia, thận trọng nói.
Tiêu Nhược Hi lắc đầu, "Hắn đối với con rất tốt! Ngày đó ở câu lạc bộ Tân Nguyệt chính là hắn đã cứu con, sau đó hắn còn bảo vệ Tiêu gia chúng ta, còn cố ý thu hút sự chú ý của tổ chức Sam Khẩu..."
Tiêu Nhược Hi ngay lập tức một năm một mười nói ra hết những chuyện đã trải qua, hơn nữa còn tâng Diệp Trần lên tới tận trời, quả thực chính là đại ân nhân của Tiêu gia.
Ngay cả Diệp Trần nghe được lời tán dương của Tiêu Nhược Hi về chính mình, cũng hơi ngoài ý muốn, tuy nhiên sau đó cũng đã hiểu ra dụng ý của cô gái này.
Cô gái này cố ý khen chính mình thành đại ân nhân của Tiêu gia, vậy mình tự nhiên cũng không tiện lại đi gây sự với Tiêu gia.
Tiêu Thiên Tá nghe xong câu chuyện của Tiêu Nhược Hi xong, lập tức hết sức vui mừng, vội vàng bước nhanh đi tới trước mặt Diệp Trần, cung cung kính kính thi lễ một cái, nói:
"Hóa ra Diệp tiên sinh giúp tiểu nữ và Tiêu gia chúng ta nhiều như thế, trước đó chúng ta còn hiểu lầm Diệp tiên sinh, thật sự là quá xấu hổ!"
Diệp Trần lại tùy ý khoát tay áo, thản nhiên nói:
"Ta không có tốt như con gái của ông nói như vậy! 10 tỷ khi trước chúng ta ước định, ông vẫn phải giao ra!"
Tiêu Thiên Tá lập tức hơi sững sờ, sau đó gật đầu liên tục nói:
"Vâng vâng vâng! Xin nghe theo lời của tiên sinh!"
Tuy rằng 10 tỷ đối với Tiêu gia bọn hắn mà nói không phải là một con số nhỏ, thế nhưng so với bị tổ chức Sam Khẩu diệt tộc, quả thực đã là tổn thất cực nhẹ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!