Sau khi Bùi Tuấn Khuê đồng ý, đang muốn dẫn theo mọi người Bùi gia rời khỏi phòng.
Lúc này Diệp Trần đột nhiên lại mở miệng lần nữa, "Đúng rồi! Cuộc hôn lễ này vào ngày mai, ta hi vọng tất cả cao tầng, nhân vật nổi tiếng của Hàn Thành, toàn bộ nhất định phải đến đây đông đủ, nếu để cho ta biết thiếu một người, ta sẽ giết mười người Bùi gia các ngươi!"
Bùi Tuấn Khuê vừa mới đi ra tới cửa, nghe được lời này của Diệp Trần thì ngay lập tức cảm thấy choáng váng, suýt chút nữa thì ngất xỉu ngã xuống đất.
Mời tất cả cao tầng, nhân vật nổi tiếng của Hàn Thành toàn bộ nhất định phải đến đây đông đủ, chuyện này cũng mang theo ý nghĩa, bọn họ muốn tùy tiện tổ chức một buổi hôn lễ đề lừa gạt cũng không được.
Đến lúc đó, con của hắn cưới hỏi đàng hoàng mà vợ của con trai hắn chỉ có thể là cô gái người Hoa Hạ kia!
Hơn nữa tin tức này sẽ được truyền tới khắp toàn bộ Cao Ly quốc!
..
Sau khi mọi người Bùi gia lùi ra tới trước sân, các thành viên hạch tâm của gia tộc nhanh chóng chạy tới một căn phòng bí mật tổ chức hội nghị, bắt đầu thảo luận khẩn cấp, "Đáng ghét!"
Bùi Tuấn Khuê hung hăng vỗ lên bàn, tức nổ đom đóm, "Tiểu tử này quả thực khinh người quá đáng! Chẳng những quấy nhiễu việc nhà của Bùi gia chúng ta, bắt chúng ta phải cử hành hôn lễ, thế mà còn phải để cho chúng ta mời tất cả cao tầng, nhân vật nổi tiếng ở Hàn Thành đến!"
Một đám hạch tâm cao tầng của Bùi gia, nghe Bùi Tuấn Khuê phàn nàn lập tức tất cả im phăng phắc.
"Hay là...chúng ta báo cảnh sát?"
Không biết là ai nói ra đề nghị này.
"Hừ!"
Phác trưởng lão bị đứt một cánh tay, ngồi ở một bên ngay lập tức hừ lạnh một tiếng nói:
"Đừng ngốc! nhân vật đạt tới loại cảnh giới này, trừ khi quân đội phái ra vạn người có đầy đủ vũ trang, bằng không làm sao có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn?"
Mọi người nhất thời im lặng lần nữa.
Bùi Tuấn Khuê nhịn không được nói:
"Phác trưởng lão, ông giao thủ với tiểu tử kia, người này thực sự đã đạt tới cảnh giới Thần Nhân rồi sao?"
Mọi người nghe nói như thế, lập tức thi nhau nhìn về phía Phác trưởng lão.
Phác trưởng lão chau mày, trầm ngâm một lát mới chậm rãi nói:
"Thực không dám giấu giếm, tu vi của lão phu chẳng qua cũng chỉ là Chí Nhân sơ kỳ, tiểu tử ít nhất cũng có tu vi Chí Nhân hậu kỳ trở lên, còn về có đạt tới cảnh giới Thần Nhân như trong truyền thuyết kia hay không thì ta cũng không dám chắc chắn lắm...có thể là cũng chưa tới đi, dù sao hắn cũng còn quá trẻ a!"
Phác trưởng lão nói ra một cái đáp án lập lờ nước đôi.
Hai mắt của Bùi Tuấn Khuê đảo một cái, lại nói:
"Nếu như chúng ta mời vị Thần Nhân kia của Lý gia tới, chắc là có thể diệt tiểu tử này đi a?"
Phác trưởng lão một tay vuốt vuốt sợi râu nói:
"Nếu như vị kia của Lý gia chịu ra tay, đương nhiên là mười phần chắc chín! Chỉ có điều, người kia có thân phận như thế nào! Làm sao có thể mời tới dễ dàng như vậy?"
Bùi Tuấn Khuê trầm ngâm một lát, nói:
"Chuyện này đơn giản, chúng ta chỉ cần nói chuyện này cho Lý gia biết, Lý gia rất coi trọng thể diện của mình, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, chỉ cần bọn họ và tiểu tử kia nổi lên xung đột, sau đó làm lớn chuyện này lên, vị kia của Lý gia khẳng định sẽ không thể ngồi yên mà không để ý tới..."
Mọi người của Bùi nghe nói như thế, lập tức thi nhau tán thành.
...
Chớp mắt một cái, thời gian một đêm vội vàng mà qua.
Dưới sự uy hiếp của Diệp Trần, Bùi gia giăng đèn kết qua, chuẩn bị tất cả những thứ cần thiết để tổ chức hôn lễ đều chuẩn bị thỏa đáng.
Lúc này Bùi Quốc Hào và Tưởng Tiểu Cầm cũng được mặc quần áo cô dâu và chú rể vào, tuy nhiên vẻ mặt của họ giống như đang trong mơ.
Bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, chính mình thế mà nhanh như vậy sắp được kết hôn, hơn nữa còn ở dưới loại hình thức này.
Tưởng Tiểu Cầm có Tô Mạn bồi tiếp, Diệp Trần thì cùng với Bùi Quốc Hào.
Bùi Quốc Hào một mặt lo lắng nói:
"Tuy rằng ta biết Diệp huynh đệ làm như vậy là vì chúng ta, nhưng ta vãn còn có chút lo lắng!"
"Lo lắng chuyện gì? Nói nghe một chút!"
Diệp Trần tự nhiên như không có chuyện gì.
Bùi Quốc Hào hít sâu một hơi nói:
"Ta nghe nói ngươi một chiêu đánh bại Phác trưởng Lão, chắc hẳn ngươi cũng là người trong võ đạo, vậy ngươi chắc hẳn nghe nói qua Lý Như Chân đệ nhất cao thủ giới võ đạo của Cao Ly quốc chúng ta chứ?"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, biểu thị biết.
Bùi Quốc Hào lại nói:
"Hôm qua ngươi nhìn thấy Lý Trí Nghiên kia, cô ta chính là cháu gái của Lý Như Chân!"
"Nói một cách khác, Lý Như Chân không chỉ là bất bại chiến thần của Cao Lệ quốc, càng là một vị thần bảo vệ Lý gia!"
"Nếu như ngươi phá hỏng hôn sự của hai nhà Lý Bùi, chẳng khác nào trực tiếp khiêu khích Lý gia, nếu như Lý gia mời Lý Như Chân đi ra, ta sợ ngươi sẽ gặp nguy hiểm..."
Bùi Quốc Hào vừa mới nói xong, thì có giọng nói của một cô gái tràn đầy tức giận đột nhiên vang lên khắp Bùi gia.
"Tiểu tử Hoa Hạ không biết sống chết kia, ngươi cút ra đây cho bản tiểu thư!!!"
Bùi Quốc Hào nghe được điều này, lập tức biến sắc, "Là Lý Trí Nghiên! Người của Lý gia đến rồi!"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Đến hay lắm, ngược lại bớt cho ta phải tự tìm tới cửa!"
Bùi Quốc Hào đang muốn khuyên Diệp Trần không nên hành động thiếu suy nghĩ, nhưng ngay sau đó, mắt thấy hoa lên, Diệp Trần đã biến mất ở trong phòng không thấy đâu nữa.
...
Khi Diệp Trần đi tới sân trước của Bùi gia, nhìn thấy một nhóm người có khí thế hung hăng, mà Lý Trí Nghiên kia đột nhiên xuất hiện.
"Ông Kim! Chính là hắn! Chính là tiểu tử này hôm qua ở võ đạo quán giết chết người của Lý gia chúng ta!"
Sau khi Lý Trí Nghiên nhìn thấy Diệp Trần xuất hiện, lập tức chỉ vào hắn, đối với lão giả ở bên cạnh hét lớn.
Mà mọi người của Lý gia ở sau lưng nàng, tất cả mọi người đều trợ mắt há hốc mồm nhìn.
Lúc này, người của Bùi gia cũng đã tới từ trước đó, chẳng qua khi mọi người nhìn thấy cảnh tượng ở trong sân thì lập tức vui mừng ra mặt.
Bọn họ vốn còn đang nghĩ phải làm như thế nào mới nhấc lên mâu thuẫn giữa Diệp Trần và Lý gia, bây giờ nhìn thấy cục diện này, tự nhiên là cầu còn không được, nhất là nhìn lấy Lý Trí Nghiên mang tới ông lão tóc trắng kia thì càng mừng như điên, "Dĩ nhiên là Kim lão tiền bối Kim Huyền Vũ!"
"Hắn thế nhưng có sự tồn tại gần nhất với vị kia của Lý gia!"
"Nghe nói tu vi lão nhân gia ông ta so với Phác trưởng lão còn phải cao hơn một bậc a?"
...
Mọi người trong Bùi gia nghị luận sôi nổi.
Bùi Tuấn Khuê cũng không nhịn được mà nhỏ giọng nói với Phác trưởng lão:
"Không biết Kim lão tiền bối này so với hắn thì như thế nào?"
Bùi Tuấn Khuê nói tới hắn, chỉ tự nhiên là Diệp Trần.
Phác Trường Lão lắc đầu, nói:
"Ta cũng không rõ ràng, thế nhưng thực lực Kim lão gia tử tuyệt đối không thể một chiêu đánh bại được ta!"
Bùi Tuấn Khuê lập tức ngạc nhiên.
...
Cùng lúc đó, ánh mắt của Kim Huyền Vũ, cũng chậm rãi rơi vào trên người Diệp Trần, khi hắn nhìn thấy đối phương chẳng qua chỉ là một tên thiếu niên mười mấy tuổi, trên mặt lập tức hiện ra vẻ mặt thất vọng, nhàn nhạt mở miệng nói:
"Tiểu tử! Chính là ngươi, chẳng những giết người của Lý gia ta, còn tuyên bố muốn phá bỏ hôn ước giữa hai nhà Lý Bùi sao?"
Diệp Trần hai tay đúc ở trong túi quần, chậm rãi đi lên phía trước, thản nhiên nói:
"Không sai, là ta!"
Kim Huyền Vũ nghe được Diệp Trần thừa nhận, lập tức hai con ngươi phát lạnh, trên thân bỗng nhiên dâng lên một cỗ khí thế cường đại, âm thanh lạnh lùng nói:
"Vậy ngươi có biết, khiêu khích Lý gia chúng ta, phải chịu hậu quả như thế nào không?"
Diệp Trần hai mắt rủ xuống, nhìn xuống mặt đất phía trước, giống như hoàn toàn không có cảm ứng được cỗ khí tức kinh khủng trên người của Kim Huyền Vũ kia, vẻ mặt bình tĩnh, không vui không buồn nói:
"Hậu quả? Chuyện này không phải vấn đề mà từ xưa đến nay ta phải cân nhắc! Ta chỉ biết là, chuyện ta cần phải làm, không ai có thể ngăn cản được! Ngươi không được, Lý gia các ngươi, cũng tương tự không được!"
P/S: Bá đạo ghê nha, mọi người tiếp tục nha, đang dần dần đến hồi hay rồi, chờ đợi sẽ được thấy cảnh tượng sung sướng, thế nên trong lúc chờ đợi các đạo hữu và các bạn tiếp tục hủng hộ nha, hôm nay mệt mệt, tinh thần hơi đuối nên dịch hơi chậm a "..."