Mọi người thấy vậy cảm thấy rất thất vọng, tuy nhiên cũng đều hiểu rõ, cách làm của Từ Thiếu Trùng là lựa chọn sáng suốt nhất.
Dù sao, khách quý của Tào Tứ Gia, cũng không phải đám học sinh như bọn họ có thể đắc tội nổi.
Hai người đàn ông trung niên kia thấy thế, lập tức càng thêm đắc ý. Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm thấy Từ Thiếu Trùng đã chịu khoanh tay đứng nhìn thì bị dọa đến liên tục lùi lại. Diệp Trần nhìn thấy cảnh tượng này, không thể không lắc đầu, chậm rãi đứng lên, sau đó ngăn ở trước mặt Tô Lam và Tưởng Tiểu Cầm.
"Tao nhớ ra rồi! Chính là mày!"
Hai người đàn ông trung niên kia nhìn thấy Diệp Trần, một người trong đó đột nhiên nhớ lại, người vừa rồi dùng một cước đạp bay hai người bọn hắn, bỗng nhiên chính là người thiếu niên trước mắt này.
"Vừa rồi quả thật là ta đánh các ngươi đó, vậy thì tính sao?"
Diệp Trần vừa đong đưa ly rượu vang trong tay, điềm nhiên như không có việc gì chậm rãi mở miệng nói. Nếu như không phải bởi vì hắn không muốn giết người ở trước mặt Tô Mạn, thì sớm từ lúc ở trong hành lang, hẳn đã trực tiếp giết hai người trước mắt này rồi, há lại sẽ lãng phí thời gian với bọn hẳn ở chỗ này?
Tuy nhiên, cử động lần này của hẳn, đặt ở trong mắt của mọi người thì đó lại là một cảnh tượng khác, mọi người thấy điệu bộ này của Diệp Trần, lập tức tất cả mọi người đều nhìn hắn như nhìn một thằng ngu ngốc, nhất là Từ Thiếu Trùng, ở trong lòng đã không thể không âm thầm cười lạnh, "Đến lúc này rồi, mà con mẹ nhà nó vẫn còn thích tinh tướng! Ta muốn xem con vịt sắp chết này còn có thể mạnh miệng được tới khi nào!"
Hai người đàn ông trung niên kia thì liếc nhau một cái, "Khà khà! Tiểu tử, mày trêu đến trên đầu hai anh em chúng tao, mày cảm thấy nên làm như thế nào?"
Một người nói xong, người khác lại tiếp tục mở miệng nói:
"Bây giờ tao cho mày hai sự lựa chọn, thứ nhất để cho chúng tao cät một cái chân của mày, chuyện này xóa bỏ! Thứ hai để cho hai cô gái này uống rượu với hai anh em chúng tao! Khà Khả!"
Tô Mạn nghe được điều này, lúc này muốn tiến lên phía trước để đáp ứng. Theo như suy nghĩ của cô thì chẳng qua chỉ là uống vài chén rượu với đối phương mà thôi, nếu như có thể cứu được Diệp Trần thì tự nhiên là tính toán có lợi nhất. Không nghĩ tới là, khi cô ta vừa muốn bước lên, lại bị Diệp Trần trực tiếp ấn một cái trở về, đồng thời nhìn về phía hai người đàn ông trung niên kia, giống như cười mà không phải cười nói:
"Nếu như hai cái lựa chọn này của các ngươi, ta đầu không chọn thì thế nào?"
Hai người đàn ông trung niên kia đột nhiên cười lạnh, "Vậy thì chính là ngươi đang tìm cái chết!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!