Chu Thiệu Hồng không cam lòng gầm nhẹ một tiếng, đang định tiến lên kiểm tra dụng cụ một chút. Nhưng mà một cảnh tượng còn quỷ dị hơn lại xuất hiện. Chỉ thấy, Đường Thanh Nhã trước đó vỗn đã hôn mê không còn bất cứ cảm giác gì, đột nhiên ho khan mấy tiếng. Sau đó, thì chậm rãi mở hai mắt ra.
Sống? Vậy mà cô ta thật sự sống lại!
Ngay lập tức, Chu Thiêu Hồng đột nhiên cảm thấy rằng nhận thức trước đây của hắn đã hoàn toàn bị đảo. ngược. Hắn luôn tự cho mình là bác sĩ khoa tim mạch tốt nhất toàn thành phố Vân Châu này, thế nhưng hôm nay bệnh nhân mà ngay cả hắn cũng không cứu được lại Gife một thiếu niên mới chỉ có mười mấy tuổi cứu sống, ên thiếu niên ấy chỉ cần nhấn hai lần vào ngực. của bệnh nhân thế mà thật sự cứu sống lại?
Nhìn thấy Đường Thanh Nhã tỉnh dậy, mọi người
Đường gia cũng rất vui mừng, Đường Thanh Sơn càng là nhịn không được hướng về phía Chu Thiệu Hồng ở một
Ÿ bên giễu cợt nói: "Chu Thiệu Hồng nếu mà đọc ngược lại tên của ngươi, vậy chính là thịt heo kho tàu, hay là sau này ngươi nên đổi nghề làm đầy bếp là được rồi, dùng cái tên này sau đó làm ăn khẳng định sẽ phát đạt a! Ha ha hai"
Chu Thiệu Hồng bị Đường Thanh Sơn chế nhạo, lập †ức xấu hổ cả khuôn mặt trở nên đỏ bừng, chẳng qua đối mặt với vị công tử ca của Đường gia này, hắn làm sao có dũng khí để phản bác? Đành phải một mặt xấu hổ lui ra ngoài.
Sau khi Đường Thanh Nhã tỉnh lại, lại mơ mơ màng \_ mang một lúc lâu mới thấy rõ người trước mắt mình là Diệp Trần, lập tức nở ra một nụ cười tươi, khẽ nói: "Tôi đây là lên tới thiên đường rồi sao? Không nghĩ tới lại gặp được anh nhanh như vậy a~"
Diệp Trần mỉm cười, đưa tay lên nhẹ nhàng bóp lên cái mũi ngọc tinh xảo của Đường Thanh Nhã, nói: 'Đồ ngốc, có tôi ở đây, làm sao lại để cho cô chết được chứ? Cô bây giờ đang sống tốt, hơn nữa ngay lập tức muốn nhảy thì có thể nhảy, ăn được ngủ được, sống lâu trăm tuổi! A, không đúng, coi như sống trên một ngàn tuổi, một vạn tuổi đi nữa cũng không phải là chuyện không có khả năng!!"
"Phốc phốc ~ "
Đường Thanh Nhã nghe được điều này, lập tức cười càng thêm lợi hại hơn, "Một ngàn năm, một vạn năm, vậy chẳng phải tôi là con rùa sao?"
Diệp Trần nghiêm túc nói: "Chỉ cần cô muốn, tôi cam đoan con rùa cũng không sống lâu được bằng côi"
Diệp Trần vừa nói chuyện với Đường Thanh Nhã, vừa dùng chân nguyên tiếp tục điều trị kinh mạch, chữa trị từng bộ phận trong cơ thể cô ấy. Mọi người của Đường gia thấy thể lập tức đều thi nhau lui ra ngoài, mẹ của Đường Thanh Nhã vốn muốn tiến lên cũng bị Đường Thanh Sơn trực tiếp cứng rắn kéo ra ngoài. Chẳng mấy chốc, cơ thể của Đường Thanh Nhã được Diệp Trần rót chân nguyên vào đã bắt đầu nhanh chóng khôi phục, khuôn mặt vốn tiều tụy tái nhợt rất nhiều cũng bắt đầu †rở nên hồng nhuận sáng bóng, thậm chí khí sắc so với trước đây còn tốt hơn. Mà Đường Thanh Nhã ngay từ đầu còn có chút mơ hồ, thần trí dân dân cũng bắt đầu tỉnh táo, lúc này mới hoàn toàn tin tưởng chính mình không có chết, Diệp Trần cũng không có chết, lập tức. ngồi dậy oa oa khóc lớn.
Diệp Trần thấy thế lập tức hiểu ra một chút, vội vàng ngồi ở đầu giường đang chuẩn bị an ủi cô ta một phen, nhưng không ngờ cô nàng này, thế mà trực tiếp vùi đâu nhào vào trong ngực của hắn, lên tiếng khóc nức nở. Sau khi khóc được một lúc, Đường Thanh Nhã lúc này mới đẩy ngực của Diệp Trần ra, hai mắt đỏ bừng vung nắm tay nhỏ lên, đập liên tiếp trên lồng ngực của Diệp Trần mấy cái, vẻ mặt u oán nói:
"Anh đã không chết, làm sao lại không trở về? Để cho tôi uổng công vì anh mà thương tâm!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!