Giọng nói rơi xuống, cửa phòng tiệc tự động mở ra, một người thiếu niên mặc quần áo bình thường đang từ bên ngoài chạm rãi đi vào. Nhìn thấy đạo thân ảnh này, mọi người đầu tiên là giật mình sau đó vô cùng vui mừng.
Bạch! Bạch! Bạch!
'Tất cả mọi người giống như trước đó đã được tập luyện, đứng lên gần như rất đều, cùng hô vang lên một câu, "Diệp tiên sinh!" Mà Tào Khôn thì hung hăng xoa xoa dụi dụi cặp mắt của mình, sau khi xác nhận người †rước mắt này là Diệp Trần, lập tức vui mừng đến phát khóc. Vào lúc này, ở trong ánh mắt mọi người, bóng dáng thiếu niên đơn bạc kia lại tỏa sáng như một vị cứu tỉnh!
Mà Mạc Tâm Hoan nghe được tiếng hoan hô của mọi người thì sắc mặt kịch biến, "Diệp tiên sinh? Ngươi là...Diệp Cuồng Tiên? Ngươi không phải đã chết rồi sao?"
Người có tên, cây có bóng, tuy rằng người trước mắt này, nhìn như thế nào cũng giống như là một học sinh cấp ba bình thường, nhưng vẫn để cho Mạc Tâm Hoan cảm thấy sợ mất mật! Dù sao, đây chính là nhân vật cấp. tiên nhân có thể đánh một trận với Tân Đạp Thiên đại trưởng lão của Thánh Tâm các. Diệp Trần liếc qua Mạc 'Tâm Hoàn, trực tiếp nhàn nhạt mở miệng nói: 'Mạc Tâm Hoan, nếu như bây giờ ngươi quỳ xuống tự sát, ta còn có thể buông tha cho Mạc gia của ngươi một con đường sống!"
Mạc Tầm Hoan nghe được điều này vẻ mặt đầu tiên là dao động một lúc, sau đó giận quá mà hóa cười, "Ngươi đang nói chuyện cười gì vậy? Ta đường đường là lão tổ Mạc gia, sống gần trăm tuổi, sau lại phải cúi đầu với một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch như ngươi đây."
Diệp Thần nghe thấy vậy miệng hơi nhếch lên thầm nghĩ, "CMM ông đây tính ra sống cũng hơn tám trăm tuổi rồi còn chưa khoe, ngươi mới sống được có gần trăm năm mà dám khoe khoang trước mặt ta sao?"
"Mọi người đều nói võ công của ngươi thông thần, đã bước vào cảnh giới Tiên Nhân, ta thế nhưng không có nhìn ra ngươi có chỗ nào lợi hại, trước tiên thử tiếp một đao của ta xem một chút!" Mạc Tâm Hoan vừa nói xong †ay đã cầm đao khí trực tiếp hung hăng chém về phía Diệp Trần.
Mà Diệp Trần thì chỉ khẽ lắc đầu, hai tay từ đầu tới cuối vẫn đúc ở trong túi quần chưa hề bỏ ra. Đối với Diệp Trần bây giờ mà nói, loại mặt hàng giống như Mạc Tâm Hoan này, ngay cả hứng thú động thủ hắn cũng không có.
"Khanh!"
Đao khí chém xuống đỉnh đầu của Diệp Trần, mọi người ở xung quanh thấy thế lập tức phát ra một tiếng kinh hô. Dù sao, uy lực một chiêu này của Mạc Tâm Hoan trước đó đối với mọi người mà nói thì thực sự quá mức rung động, trong nháy mắt giết chết ba vị tông sư Hóa Kình!
Mọi người nhìn thấy Diệp Trân thế mà đứng im bất động, không tránh né cũng chẳng ngăn cản, lập tức nhịn không được mà lo lắng cho hắn.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc mọi người lại nhìn thấy cảnh tượng chấn động không gì sánh nổi, đao khí của Mạc Tâm Hoan trảm ở trên người Diệp Trần lại giống như gãi ngứa cho hắn, chẳng những không có gây tổn thương cho hắn một chút nào, thậm chí ngay cả tóc cũng không có chặt rụng nổi một sợi!
"Cái gì!"
Sắc mặt của Mạc Tâm Hoan lập tức kịch biến, một kích mạnh nhất mà hắn khổ tâm đi sâu nghiên cứu trong mười năm gần đây, thế mà không thể phá vỡ phòng ngự của đối phương!
“Ta không tinI!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!