Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Đế Trọng Sinh - Diệp Trần (FULL)

Tô Mạn bị Tưởng Tiểu Cầm nói trêu câu này, gương mặt xinh đẹp lập tức hơi đỏ lên, bắt đầu đuổi theo cô ta cãi lộn, "Đồ chết bầm kia! Cũng dám nói bậy bạ với tôi, nhìn tôi làm sao xé nát miệng của bà ra!"

Chẳng qua rất nhanh, đã có không ít người đi vào quán KTV này, hai cô trong nháy mắt khôi phục lại bộ dáng thục nữ trước đó, ngay cả Diệp Trần ở một bên nhìn mà cũng phải than thở.

Tưởng Tiểu Cầm nói: "Ngoài trời đang rất lạnh, chúng ta đừng có đứng mãi ở bên ngoài này làm gì, tranh thủ thời gian đi vào đi!"

Nói xong, dẫn đầu đẩy mạnh cánh cửa xoay tròn của KTV rồi đi vào bên trong, Diệp Trần và Tô Mạn cũng lập tức đi theo. Nhà hát KTV này tên là KTV Hồng Diệp, tuy rằng kiếp trước Diệp Trần rất ít tới chỗ như thế này, thế nhưng cũng mơ hồ nghe nói qua, nơi này hình như là nơi tốt nhất ở Vân Châu, không cần hỏi, khẳng định là sản nghiệp của Tào gia, nói về Tào gia thì sản nghiệp giải trí cũng là đứng đầu toàn bộ Vân Châu!

"Xin chào, chúng tôi đặt là phòng kim cương số 8"

Sau khi đi vào, Tưởng Tiểu Cầm trực tiếp báo ra số phòng, rất nhanh, một nữ phục vụ dẫn ba người đi lên tầng. Chỉ chốc lát, đi đến tầng ba, đi đến một cái góc rẽ, bỗng nhiên có hai người đàn ông trung niên ở phía trước đi tới, hai người này chắc là đã uống nhiều rượu, vừa từ nhà vệ sinh ra, kề vai sát cánh, say khướt khườn khượt, đi đường lảo đà lảo đảo.

Loại tình huống này ở trong KTV rất phổ biến, mấy người cũng không để ý lắm, nhưng mà lại không nghĩ tới, hai người đàn ông trung niên này vừa lúc đi ngang qua trước mặt, bỗng nhiên trong đó có một người nhìn thấy hai người Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm ăn mặc xinh đẹp và trẻ trung, đôi mắt đang say lờ đờ lập tức tỏa ánh sáng, "Ơ! Hai cô nàng này không tệ a! So với mấy cô vừa rồi trong phòng nhìn thuần khiết hơn nhiều, quả thực như là đem gà vịt đi so với thiên nga a!"

"Đúng là cực phẩm! Tới tới tới, hai cô nàng xinh đẹp, cùng anh em chúng ta đi vào uống vài chén đi!"

Một người đàn ông trung niên trong đó vừa nói đã muốn tiến lên bắt lấy cánh tay Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm,

"A!"

Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm lập tức thi nhau kêu lên một tiếng, bị dọa đến lui sang một bên tường.

Mắt thấy người đàn ông trung niên kia đánh tới, lúc này Diệp Trần cử động, chỉ thấy hắn tùy ý giơ lên một cước, mũi chân nhìn như nhẹ nhàng ở trên bụng người đàn ông trung niên kia chạm một cái, ngay lập tức bay ra ngoài, tính luôn cả tên nam tử trung niên kia cùng một lượt, trực tiếp lao vào bức tường phía sau.

Ầm! một tiếng vang thật lớn, ngay cả bức tường đều bị mạnh mẽ mà chấn động, đồng thời hai người hét thảm một tiếng, sau đó thì nhao nhao nôn mửa. Như này, Diệp Trần ngay cả một phần vạn lực còn chưa có sử dụng tới, bằng không giờ phút này hai người kia làm sao có thể sống?

Nhưng cho dù là như thế, nhìn thấy Diệp Trần đột nhiên đạp bay hai người đàn ông trung niên này, chẳng những Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm sợ ngây người mà ngay cả nữ phục vụ ở bên cạnh vẻ mặt cũng tỏ ra kinh hãi. Hiển nhiên cũng không nghĩ tới, thân thủ của Diệp Trần thế mà lại tốt như vậy, hơn nữa xuất thủ lại ác như vậy. Diệp Trần thì giống như chuyện vừa mới xảy ra không có quan hệ gì với hắn, đi thẳng tới người nữ phục vụ kia khoát tay áo nói:

"Tiếp tục dẫn đường!"

Nữ phục vụ cũng không phải là ngày đầu tiên làm việc ở đây, biết loại địa phương này tốt xấu lẫn lộn, có rất nhiều người có sự tồn tại mà bọn họ không trêu chọc nổi, một cái nhân viên phục vụ nho nhỏ như cô ta, nơi nào có khả năng quản đến việc không liên quan tới mình? Thế là cũng không nói thêm gì, đi về phía trước tiếp tục dẫn đường.

Tuy nhiên, đi qua một đoạn khúc nhạc dạo ngắn như vậy, ánh mắt của Tưởng Tiểu Cầm nhìn về phía Diệp Trần lập tức có sự thay đổi rất nhỏ, luôn cảm thấy người em trai này của bạn thân mình, bây giờ và trước kia rất khác nhau, giống như là hoàn toàn biến thành một người khác vậy. Rất nhanh đã đi tới phòng kim cương số 8, đây là một cái phòng rất lớn và sang trọng, có thể chứa được mấy chục người mà không có vấn đề gì.

Lúc này ở trong phòng hát, đã có không ít người tới nhìn thấy Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm, mọi người nhất thời thi nhau cao giọng la lên, "Ai nha! hai cô gái xinh đẹp của chúng ta, cuối cùng đã đến rồi a! Thật đúng là khiến chúng tôi phải chờ đợi thật lâu a!"

"Hai người các ngươi tới chậm, đầu tiên nhất định là phải phạt ba chén!"

"Không sai không sai! Không uống được rượu, thì hát cũng được!"

...

Mọi người thi nhau trêu đùa.

Chuyện này cũng khó trách, Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm ở trong đám bạn học này, quả thật là có vẻ đẹp xuất chúng nhất, gái xinh vô luận đi đến nơi nào, luôn luôn là tiêu điểm chú ý của mọi người a.

Cuối cùng không chịu nổi sự trêu chọc của mọi người, Tưởng Tiểu Cầm nhận phạt ba chén rượu, mà Tô Mạn thì hát một bài hát, việc này mới tính toán coi như thôi.

Sau khi trừng phạt hai người, lúc này mới có người để ý tới, Diệp Trần vừa vào phòng thì đã ngồi ở trong góc, "Ai, vị soái ca này là các cô dẫn theo sao? Không biết là bạn trai của ai..."

"Tưởng Tiểu Cầm, vị này không phải chính là người mà bà thường xuyên nhắc tới ở bên trong nhóm chứ, anh chàng chân dài Cao Ly quốc kia a?"

"Khó trách đẹp trai như vậy!"

...

Tưởng Tiểu Cầm nghe thấy bị mọi người trêu đùa, khuôn mặt hơi đỏ lên lập tức cãi lại, "Mọi người đều nhầm người nào cùng người nào rồi a? Người ta đây là em...... bạn trai của Tô Mạn a!"

Dưới tình thế cấp bách Tưởng Tiểu Cầm suýt chút nữa thì bại lộ thân phận Diệp Trần là em của Tô Mạn, cũng may cô ta phản ứng rất nhanh, kịp thời qua loa lấy lệ tới.

Mọi người nghe nói như thế, lập tức thi nhau nhìn về phía Tô Mạn, "Tô hot girl, bạn trai trước của bà đâu? Không phải là bị bà vứt bỏ rồi chứ?"

"Tôi nói thật nha, tiểu tử kia làm sao hợp với Tô hot girl của chúng ta?"

"Bỏ là tốt! Cũ không mất, mới không thể tới a!"

...

Tô Mạn nghe thấy mọi người đang chế nhạo Diệp Trần, nhịn không được lấy tay che miệng cười trộm, thế nhưng cô ta cũng lười giải thích.

Diệp Trần thì không còn gì để nói, tuy nhiên, cũng không thể trách những người này không nhận ra mình được. Mấy tháng gần đây vô luận là ngoại hình, làn da hay là khí chất từ trong ra ngoài, đều xảy ra biến hóa long trời lở đất. Hơn nữa những người trước mắt này, chẳng qua cũng chỉ gặp mặt hắn vài lần mà thôi, tự nhiên không có khả năng so với người quen cũ như Tưởng Tiểu Cầm này.

Hơn nữa, ánh đèn trong phòng khách sáng lờ mờ, không nhận ra hắn cũng là chuyện bình thường, tuy nhiên, rất nhanh Diệp Trần đã lưu ý tới, ở trong đám người này có một nam thanh niên ngồi ở vị trí chính giữa đang nhìn về phía hắn, trong ánh mắt lộ ra một cỗ địch ý nồng đậm.

"Từ Thiếu Trùng?"

Diệp Trần rất nhanh đã nhận ra thân phận của người này, đó là cái thằng đã từng có hành vi thô lỗ với Tô Mạn!

Trong lòng đang nghĩ ngợi, Từ Thiếu Trùng bỗng nhiên cầm lên một ly rượu vang đứng dậy đi về phía Diệp Trần.

Mọi người thấy cảnh tượng này, cả phòng hát trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, có ít người không thể không âm thầm lo lắng cho Diệp Trần, có ít người thì lộ ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác. Tất cả mọi người biết, Từ Thiếu Trùng có tình ý đối với Tô Mạn, lúc còn học cấp ba đã điên cuồng đuổi theo cô hai năm, đáng tiếc vẫn luôn bị Tô Mạn cự tuyệt. Bây giờ nhìn thấy người "Bạn trai mới" này của Tô Mạn, coi như thằng ngu cũng có thể nhận ra được, trong lòng Từ Thiếu Trùng lúc này đang rất tức giận.

Hơn nữa so với những người bọn họ, Từ Thiếu Trùng có được gia cảnh rất tốt, tuy rằng không tính là gia tộc cao cấp nhất ở Vân Châu, nhưng ở đây cũng có thể nói là hạng nhất. Từ Thiếu Trùng chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Trần, luôn cảm thấy người này khá quen, rồi suy nghĩ một lúc vẫn không nhớ nổi là đã từng gặp ở đâu trong lòng thầm nghĩ, người này khí độ bất phàm, chắc cũng là công tử của một gia tộc lớn nào đó?

P/S: Ta thích nào........
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!