“Vương Bác Thần... mẹ kiếp anh có giỏi thì giết tôi... đôi cẩu nam nữ các anh... không được chết yên!”
Lâm Chiến bị Vương Bác Thần bóp cổ, xách bằng một tay, mặt mày đỏ bừng.
“To gan, thả cậu Chiến ra!”
“Anh tìm chết!”
Mấy tay sai mà Lâm Chiến dẫn tới lập tức lao tới muốn cứu người.
“Vậy anh đi chết đi.”
Vương Bác Thần cười lạnh lùng, trực tiếp đập Lâm Chiến ở trước mặt tay sai của nhà họ Lâm.
Bụp!
Vương Bác Thần không nương tay, Lâm Chiến trực tiếp chết hẳn.
“Cậu, cậu Chiến...”
“Anh, anh ta giết cậu Chiến.”
“Giết anh ta, báo thù cho cậu Chiến.”
Mấy đạo khí tức mạnh mẽ lập tức xuất hiện từ trong trang viên nhà họ Lâm chạy tới bên này.
Không ai ngờ được, Vương Bác Thần vậy mà quả quyết như vậy, trực tiếp động thủ!
Không hề do dự!
Cổ Linh Linh ngây dại, cô ta chỉ tới thoái hôn, nhưng không nghĩ sẽ muốn Lâm Chiến chết.
Ninh Danh càng sửng sốt, rõ ràng cũng không ngờ, Vương Bác Thần sẽ trực tiếp giết người, không hề đàm phán với nhà họ Lâm.
Nhà họ Lâm là một trong những con dê đầu đàn của bảy đại thế gia, bây giờ Lâm Chiến chết rồi, đây là ép nhà họ Lâm về phía đối lập.
Thiên chủ sao lại trở nên thô bạo như vậy? Cậu ấy chịu kích thích gì?
Bao Chức ở một bên vốn còn muốn ra vẻ, thể hiệncảm giác tồn tại của anh ta, nhưng không ngờ Lâm Chiến trực tiếp chết rồi.
Anh Thần bị điên rồi sao?
Sao lại vừa tới thì giết người?
Không phải tới thoái hôn sao?
Lẽ nào là anh ta nhầm lẫn?
Tất cả mọi người đều đơ luôn.
Tay sai của nhà họ Lâm xông tới, Vương Bác Thần lộ ra sát cơ, đập một chưởng, tụ khí thành ảnh, một bàn tay trực tiếp đập xuống.
Những người mà Lâm Chiến dẫn tới nhìn thấy bàn tay đó, ngây người, không khỏi thất thần.
Đây là cường giả cấp bậc gì?
Vào lúc này, bàn tay lớn đập xuống, mấy tay sai trực tiếp bị đập chết.
Bụp.
Cổ Linh Linh và Bao Chức cùng lúc nuốt nước bọt, bị dọa không nhẹ, sắc mặt trắng bệch.
Bọn họ trước giờ chưa từng thấy Vương Bác Thần như này.
Trước giờ chưa từng thấy Vương Bác Thần sát khí trùng trùng như vậy.
“Lâm Chấn, thoái hôn được chưa?”
Giọng nói lạnh lùng của Vương Bác Thần vang lên trong trang viên nhà họ Lâm.
“Tiểu súc sinh, cậu dám giết con trai của tôi, cậu tìm chết!”
Lâm Chấn vừa chạy tới thì nhìn thấy một màn này.
Ông ta thế nào cũng không ngờ, Vương Bác Thần dám giết người ở nhà họ Lâm bọn họ!
Lúc này, các cung phụng Võ Hoàng của nhà họ Lâm cũng tới rồi, xuất hiện 4 vị!
Ninh Danh bảo vệ Bao Chức và Cổ Linh Linh, một khi mở ra, dư ba của Võ Hoàng chiến đấu cũng có thể nghiền chết hai người này.
Bốn Võ Hoàng giết về phía Vương Bác Thần.
“Vậy thì thu lãi trước đi.”
Lúc này Vương Bác Thần hoàn toàn không hề dịu dàng nho nhã như lúc bình thường, trở nên cực kỳ tàn nhẫn, giống như ác ma thoát ra từ trong địa ngục.
Anh nhớ tới mẹ, nhớ lại từng chút của những năm nay, nhớ tới Triệu Thanh Hà và Dao Dao, nhớ tới nhà họ Lý và nhà họ Vương...
Anh không ngờ tất cả mọi thứ đều là bẫy, đều là cái bẫy mà người ta bố trí!
Chỉ là để kích phát hai loại thần huyết trong cơ thể của anh!
Chỉ là để bắt anh làm vật thí nghiệm!
Nhà họ Lâm và nhà họ Tần cũng là chó sai của cổ tộc ẩn thế, anh không tin nhà họ Lâm không tham gia.
Cho dù nhà họ Lâm có người vô tội, nhưng vậy thì như nào?
Lẽ nào người thân của Vương Bác Thần anh không vô tội sao?
Đáng đời bị coi thành vật hy sinh để kích phát thần huyết trong cơ thể của anh sao?
Trên đường tới nhà họ Lâm, Vương Bác Thần đã xâu chuỗi tất cả các manh mối lại, mọi thứ đều rõ ràng rồi.
Cái bẫy này, từ lúc mẹ Lý Kì và ba Vương Hạo của anh bị bà Ngô ầm thầm nối lại thì đã bắt đầu!
Trước kia anh nghĩ không thông, Hồ Hách cho dù có ăn chơi hơn nữa, tại sao cứ nhằm vào Triệu Thanh Hà?
Hồ Kiệt quản con trai khá nghiêm, trước kia Hồ Hách cũng không có tiền án, nếu không Canh Phong cũng sẽ không lôi kéo.
Tại sao đột nhiên lại thay đổi?