Khương Lạc Trần cười nói: “Bây giờ hiểu rồi chứ? Biết công pháp của cổ tộc ẩn thế từ đâu ra rồi chứ?”
Vương Bác Thần hít sâu một hơi, nói: “Nếu tất cả chuyện này là thật, vậy Thần tộc thượng cổ còn tồn tại không? Nếu tồn tại, bọn họ lại đang ở đâu? Thần có thể sống mãi không?”
Khương Lạc Trần cười mắng: “Tôi làm sao mà biết, tất cả chuyện này chỉ là một suy đoán mà tôi dựa theo các loại manh mối, 90% là thật. Tóm lại, mục đích của cổ tộc ẩn thế chính là trở thành loại tồn tại như Thần tộc thượng cổ, đạt tới mục đích trường sinh bất tử. Vì mục đích này, cổ tộc ẩn thế đã điên rồi.”
“Quả thật là điên rồi.”
Trong mắt Vương Bác Thần tràn ngập sát cơ, không cần Khương Lạc Trần nói gì, anh cũng biết mẹ đang ở đâu.
Tất nhiên là ở cổ tộc ẩn thế.
Nhưng bây giờ anh lại không dám đi tìm mẹ.
Nếu mẹ biết tất cả chuyện này, vậy…
Vương Bác Thần không dám nghĩ.
Anh không tin mẹ là người như vậy, nhưng lại không thể không suy đoán.
Lúc này, anh có chút tố chất thần kinh, bắt đầu nghi ngờ mọi thứ.
Ngay cả sự chào đời của anh đều là một sản phẩm thử nghiệm, còn có gì không thể?
Trong lòng Vương Bác Thần vô cùng đắng nghét, có vài chuyện, không biết sự thật sẽ hạnh phúc hơn khi biết sự thật.
Khương Lạc Trần vỗ vai của Vương Bác Thần, nói: “Đừng nghĩ nhiều, bất luận xuất phát từ mục đích gì, mạng là của bản thân cậu, đường của cậu là tự mình đi ra, không ai có thể điều khiển. Nếu ông trời không cho chúng ta đường sống, vậy chúng ta giết ra một con đường sống. Huống chi, Cổ tộc ẩn thế cũng chỉ là một đám bù lũ xu nịnh mà thôi, không có chút khí phách nào cả.”
Tâm trạng của Vương Bác Thần có chút phức tạp, có một khoảnh khắc, anh có loại ý nghĩ ở ẩn.
Về tới Hà Châu, sống những ngày tháng của mình.
Nhưng ý nghĩ này vừa xuất hiện thì bị một sự tức giận trong lòng anh đánh tan.
Mẹ kiếp!
Vương Bác Thần anh cố sống cố chết nhiều năm như vậy, tới cuối cùng lại phát hiện đều là cái bẫy người khác bố trí.
Ngay cả việc anh chào đời cũng là vật thí nghiệm!
Cổ tộc ẩn thế chó má, các người là cái thá gì chứ, cũng có thể tác động vận mệnh của tôi ư?
Mạng của ông đây, ông đây tự quyết!
Chết hay chết đều phải do ông đây quyết!
Con đường ông đây đi, chưa từng sợ, chưa từng chùn bước!
Vật thí nghiệm cứt chó gì đó, ông đây chỉ là Vương Bác Thần!
Mặc kệ ông là ai, chỉ cần dám cản đường của tôi, ông đây giết ông!
Cho dù chết, ông đây cũng muốn chết một cách oanh liệt.
Vật thí nghiệm gì đó, cút mẹ đi!
Ông đây chỉ là Vương Bác Thần!
“Ơ?”
Khương Lạc Trần chợt sững người, nhìn thấy khí tức trên người Vương Bác Thần bỗng biến chuyển, một cỗ chính khí lẫm liệt vậy mà tản ra từ trên người Vương Bác Thần.
“Cậu đột phá rồi sao?”
Vương Bác Thần lắc đầu một cách kỳ lạ: “Tôi tu luyện 4 năm, năm nay mãi không đột phá. Tôi đã kẹt ở Siêu Phàm Cảnh hơn 1 năm rồi, nếu sắp đột phá thì đã đột phá từ lâu rồi. Có điều bây giờ tâm cảnh có chút khác biệt, chỉ muốn chém trời!”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!