“Lý Kì không phải con gái ruột của Lý Thành, nếu bọn họ không tín nhiệm Lý Kì, tại sao phải giao nhà họ Lý cho Lý Kì quản lý? Bọn họ lấy cớ là lo lắng Lý Kì giao tập đoàn Lý thị cho cậu, chẳng lẽ Lý Thành và Lý Kiệu thật sự ngu xuẩn như vậy? Bọn họ sẽ không hiểu Lý Kì?”
"Lại trở lại phía trước, Vương Hạo nói với tôi chuyện cậu ta và mẹ cậu gặp nhau, khi đó bọn họ còn đang học đại học, có một cô gái tên là Ngô Lan quen biết Vương Hạo, sau đó giới thiệu Vương Hạo cho cả phòng của bọn họ. Vương Hạo lúc ấy có vị hôn thê, cậu ta mặc dù là một tên hoàn khố, nhưng còn phân biệt được nặng nhẹ, bởi vì lúc ấy Lưu Tư Kì cũng học cùng một trường."
Vương Bác Thần chấn động, vội vàng nói:"Ngô Lan? Ý ông là họ Ngô?
Khương Lạc Trần trêu tức nói: "Cũng không tính là quá ngu ngốc, cậu có biết cái danh hiệu bà Ngô này là từ đâu mà có không? Chính là xưng hô trong phòng kí túc xá bọn họ năm đó."
Vương Bác Thần thở hổn hển nói:"Làm sao ông biết rõ ràng như vậy?"
Khương Lạc Trần thản nhiên nói: "Tôi một mực âm thầm điều tra chuyện này, thẳng đến ngày hôm qua mới đem hết thảy manh mối liên hệ lại. Nói cách khác, cha mẹ cậu ở cùng một chỗ, là người ta bố trí một cái bẫy, chỉ là hiện tại không có cách nào phán đoán, Lý Thành cùng với Lý Kiệu rốt cuộc biết bao nhiêu, hoặc là nói bọn họ đã sớm biến thành con rối."
Vương Bác Thần có chút khó có thể tiếp nhận hết thảy, dù sao chỉ là Khương Lạc Trần nói một bên.
Nếu tất cả những điều này đều là sự thật, thì sự việc sẽ trở nên cực kỳ đáng sợ.
Hiện tại anh có thể xác định chính là, bà Ngô chính là người của Cổ tộc ẩn thế.
Nếu như những điều này đều là sự thật, đó chính là nói, cổ tộc ẩn thế một mực chú ý mình, mà mình sinh ra, cũng là cổ tộc ẩn thế thiết kế.
Tại sao họ lại làm vậy?
"Tiếp theo, tôi muốn nói với cậu một chuyện khác. Vừa rồi tôi hỏi cậu, có nghĩ tới công pháp cổ tộc ẩn thế là từ đâu mà đến hay không, hiện tại tôi sẽ nói cho cậu biết. Từ xưa đến nay, người tu đạo cuối cùng theo đuổi mục đích là trường sinh, Luyện Khí Sĩ Tiên Tần từ hai ngàn năm trước đã bắt đầu theo đuổi trường sinh. Các đế vương các đời đều cần mẫn muốn trường sinh bất lão, chẳng lẽ bọn họ chỉ là nghĩ đương nhiên? Cũng không phải, bọn họ chỉ là vật thí nghiệm thất bại của cổ tộc ẩn thế."
Vương Bác Thần ngắt lời nói:"Cái này cùng cổ tộc ẩn thế có quan hệ gì?"
Khương Lạc Trần khoát khoát tay nói:"Nghe tôi nói xong, cho dù là người bình thường cũng biết, trường sinh bất lão chỉ là thần thoại truyền thuyết, chẳng lẽ cổ tộc ẩn thế đều là một đám ngu xuẩn ngu ngốc sao? Ngày nay khoa học kỹ thuật phát triển cao, chẳng lẽ bọn họ không biết trường sinh bất lão chỉ là người si nói mộng? Nhưng bọn họ vẫn không buông tha, hơn nữa còn lưu truyền ra hệ thống võ đạo, điều này nói rõ cái gì? Chứng tỏ có người đã từng thành công! Có ví dụ này, cho nên bọn họ mới không từ bỏ!"
Vương Bác Thần nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt của vấn đề, nói: "Ý của ông là, dị huyết truyền thừa, kỳ thật cổ tộc ẩn thế đã sớm bắt đầu chú ý?"
Khương Lạc Trần khen ngợi nói:"Thông minh, cái gì là dị huyết? Chính là huyết mạch biến dị, nhưng ngọn nguồn của loại biến dị này là cái gì? Tại sao cổ tộc ẩn thế không xuất hiện loại biến dị này? Đây chính là điểm mấu chốt nhất. Tôi đoán, dị huyết xuất hiện sớm hơn cổ tộc ẩn thế, còn sớm hơn luyện khí sĩ Tiên Tần, đó chính là bắt nguồn từ thời kỳ thượng cổ, thời kỳ thượng cổ nhân thần cùng tồn tại, tất nhiên sẽ có không ít huyết mạch của thần lưu lại, cho nên dị huyết của nhà họ Vương, rất có thể chính là huyết mạch truyền thừa của Thần tộc."
Vương Bác Thần nghe có chút mơ hồ, xác định ông Khương không phải đang nói mê sảng, lúc này mới miễn cưỡng tiếp nhận.
Ngay sau đó Khương Lạc Trần nói tiếp, mới thật sự làm cho anh khiếp sợ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!