Có người nhà họ Trần cũng thấy bất mãn. Nếu không nhờ Triệu Thanh Hà và Vương Bác Thần thì giờ nhà họ Trần của họ cũng đâu còn.
Mọi người biết rõ khả năng của hai người họ, Trần Yên Nhiên còn được người ta cứu mà giờ lại nói thế là sao?
Đúng là cái thứ ăn cháo đá bát, lòng lang dạ sói.
Một chú trong nhà nói: “Yên Nhiên, cháu nói thế hơi quá đáng đấy. Ngay cả ông cụ cũng khó mà làm cho nhà chúng ta thành gia tộc số một Ma Đô. Cháu biết để lên được vị trí đó nó khó khăn thế nào không?"
Lại có người nói: “Yên Nhiên, đừng quấy rối nữa. Cháu mới xuất viện thì nghỉ ngơi nhiều vào."
Mấy người lớn trong nhà đều hơi tức giận. Bình thường khi ở nhà Trần Yên Nhiên ngang ngược quen rồi, tưởng là sau chuyện lần này sẽ rút ra một bài học, ai ngờ vẫn cứ hồ đồ ngu xuẩn như thế.
Trần Quốc Vinh thấy Trần Yên Nhiên khiến mọi người giận dữ bèn lạnh lùng nói: “Tiểu Phong, con đưa Yên Nhiên về phòng nghỉ đi. Con bé vừa ra viện nên trong người còn yếu lắm."
"Ông nội, các bác các chú, mọi người đừng gấp gáp."
Trần Yên Nhiên cười hì hì nói: “Tuy Trần Yên Nhiên cháu không ưa gì Triệu Thanh Hà, nhưng cháu cũng có phải kẻ ăn cháo đá bát đâu, cháu nợ họ thì sẽ trả ơn họ thôi. Nhưng chuyện này khác chuyện cháu phản đối Triệu Thanh Hà tiếp quan tập đoàn Trần Thị."
"Dù sao đi nữa Triệu Thanh Hà cũng là người khác họ, cô ta họ Triệu chứ không phải họ Trần. Anh em ruột thịt mà còn tính toán rõ ràng. Nếu sau này Triệu Thanh Hà lập công lớn cho nhà họ Trần, thậm chí còn giúp nhà họ Trần trở thành gia tộc hàng đầu, vậy mọi người nói xem sau này Triệu Thanh Hà sẽ giao tập đoàn Trần Thị lại cho người nhà họ Trần hay cho con của cô ta? Các chú các bác à, nếu mọi người đóng góp nhiều như thế thì khi đó có cam tâm không?"
Vừa nói xong, mọi người đều nhướng mày.
Đúng là bọn họ chưa nghĩ đến chuyện này.
Ngay cả Vương Bác Thần cũng phải nhíu mày, đây là tình cảnh mà năm đó mẹ anh gặp phải mà?
Năm đó, mẹ anh giúp cho nhà họ Lý từ một gia tộc nhỏ trở thành gia tộc hàng đầu thành phố Hà Châu, cha con Lý Thành và Lý Kiệu lại sợ mẹ anh giao tập đoàn cho anh nên đã ra tay với mẹ anh.
"Nhà họ Trần sẽ không bạc đãi ai, chúng ta có thể tặng một ít cổ phần."
Người chú ban nãy nói tiếp.
Trần Yên Nhiên lạnh nhạt nói: “Chú ba, cho cổ phần cũng được, vậy chú lấy cổ phần của chú ra cho Triệu Thanh Hà nhé?"
Chú ba lập tức im miệng.
Ánh mắt của những người khác đều đang tránh né, hiển nhiên là không muốn giao lợi ích của mình ra.
"Thấy chưa? Đây chính là con người đây. Đừng có nói con người tàn khốc hay gì, ai mà chẳng yêu tiền đâu. Thế nên có anh em ruột cũng phải tính toán cho rõ ràng. Giờ chúng ta bàn xong xuôi mấy việc này, chứ không khi đó nhà họ Trần lại sụp đổ vì mấy chuyện này nữa."
Trần Yên Nhiên nhìn mọi người, trên môi nở một nụ cười đắc ý.
Vương Bác Thần nhíu mày, tại sao Trần Yên Nhiên lại làm thế?
Tình cảnh mà Triệu Thanh Hà đang gặp phải y hệt tình cảnh của mẹ anh năm đó, mà sao giờ Trần Yên Nhiên lại muốn giải quyết mối họa ngầm này trước?
Chẳng lẽ Trần Yên Nhiên đã đổi tính thật, thành người có lương tâm nên mới giúp Triệu Thanh Hà?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!