"Anh thật sự hiểu lầm rồi, chúng tôi không phải kẻ lừa đảo, nếu anh biết người của nhà họ Trần, vậy anh nhất định có số điện thoại của chú Chung rồi? Không tin anh có thể gọi điện thoại hỏi chú Chung."
Triệu Thanh Hà bất đắc dĩ giải thích.
Thanh niên kia nhếch miệng lên cười một cái, thản nhiên nói: “Được, tôi cho mấy người một cơ hội, cô gọi điện thoại cho quản gia Chung.”
Triệu Thanh Hà lúng túng nói: “Chúng tôi chỉ vừa quen biết quản gia Chung mới đây, vẫn chưa có số điện thoại của quản gia Chung. Anh có thể gọi điện thoại hỏi một chút.”
“Ngay cả phương thức liên lạc của quản gia Chung cũng không có, còn dám nói mấy người không phải kẻ lừa đảo sao?”
Thanh niên chỉ vào Triệu Thanh Hà cùng với Vương Bắc Thần, nhìn bốn gã vệ sĩ lưng hùm vai gấu phía sau nói: "Đánh gãy chân, ném ra ngoài! Người phụ nữ này thật đúng là cực phẩm, trên giường nhất định rất tuyệt, đưa đến phòng của tôi trước, còn người đàn ông này đánh cho còn biết thở khí là được."
Rắc!
Thanh niên còn chưa nói xong, mấy tên bảo tiêu còn chưa kịp động thủ, Vương Bác Thần đã xuất hiện ở trước mặt thanh niên, nhấc chân nhanh chóng đá vào hai chân thanh niên.
Hai chân thanh niên chỉ tiếp tục cong về phía sau thành chín mươi độ, tựa như hai chân sau của chó khi ngồi xổm xuống, cẳng chân hướng về phía sau quỳ trên mặt đất.
“A…”
Thanh niên phát ra một tiếng kêu đau đớn vô cùng thảm thiết, tức khắc ở trong đại sảnh này vang lên, cục diện vốn có chút ồn ào náo động, vào lúc này lại lập tức yên tĩnh đến dọa người, nhao nhao nhìn về phía bên này.
“Anh là cái thá gì, mà cũng dám sỉ nhục vợ của tôi?”
Căn bản Vương Bác Thần không có ý định nhẹ tay, rõ ràng người này chính là nhắm vào hai người bọn họ.
Nếu là một cái bẫy, anh ngược lại càng muốn nhìn xem, người đứng sau chủ mưu việc này to gan đến mức nào.
“Anh thật to gan, dám ra tay với cậu chủ nhà chúng ta!”
Một gã vệ sĩ mở miệng, nhưng trong ánh mắt mang theo một tia kiêng dè, thân thủ vừa rồi của Vương Bác Thần, vậy mà anh ta hoàn toàn không thấy rõ!
Võ đạo cao tay!
Bốp bốp bốp bốp!
Đánh một người cũng là đánh, đánh một đám cũng là đánh, huống hồ Vương Bác Thần căn bản không có ý định nhẹ tay!
Gần như là cùng lúc, bốn cái bạt tai quất vào mặt bốn tên vễ sỉ, trực tiếp đánh cho bọn họ bay lên, đánh bay ra xa khoảng mười thước!
Người này không hề đơn giản!
“To gan!”
“Anh tự tìm cái chết!”
“Con trai!”
Vài tiếng quát đồng thời vang lên, ba người trung niên lập tức đi tới.
Một gã trung niên mập mạp bảo vệ thanh niên bị gãy hai chân, giận dữ hét: "Cậu dám đánh con tôi! Cậu có biết tôi là ai không? Tôi là người của nhà họ Bạch, Bạch Lĩnh, hôm nay tôi sẽ không để cho cậu bước ra khỏi cửa này!"
Nhà họ Bạch, đó là một trong ba nhà quyền lực nhất Ma Đô.
Hiện tại cậu chủ nhà họ Bạch bị người ta đánh gãy hai chân, còn là ở trước hội giao lưu y dược Ma Đô, ở trước mắt bao người, đây là đang đánh vào mặt nhà họ Bạch!
Nếu hôm nay nhà họ Bạch không báo thù này, về sau nhà họ Bạch chỉ có thể thành trò cười.
"Rõ ràng là con trai ông cố tình gây sự trước, muốn động tay với chúng tôi, chồng tôi đây là tự vệ. Nhà họ Bạch các người cứ không phân rõ trắng đen như vậy sao?”
Triệu Thanh Hà đứng ra bảo vệ.
“Ba, giết tên tạp chủng kia, giữ lại người phụ nữ này, con muốn khiến cô ta trở thành người phụ nữ thấp hèn nhất, con muốn khiến cho cô ta trở thành bộ dạng nghìn người cưỡi vạn người chơi!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!