“Cái gì? Vu Chiến lại dám không nghe lời tôi, dám phân rõ mối quan hệ với nhà họ Vương?”
Biết được tin tức này, Lưu Tư Kì tức giận thiếu chút nữa là đã nhảy dựng từ trên ghế sofa.
Vu Chiến chính là nhân vật chủ chốt mà bà ta đã phái đến thành phố Hà Châu để phong sát công ty Hoa Nguyên, vậy mà bây giờ Vu Chiến lại phản bội bà ta.
Điều này khiến bà ta cảm thấy như bị người ta tát một cái thật mạnh vào mặt.
“Chủ mẫu, đây là của Vu Chiến đưa tới.”
Kim Nguyên cẩn thận đặt cái hộp lên trên bàn, giọng nói lạnh lùng: “Tôi thấy Vu Chiến thật sự muốn chết, lại dám phản bội chủ mẫu.”
Lưu Tư Kì quơ tay ném cái hộp xuống đất, bên trong lại rơi ra một cánh tay dọa bà ta hét toáng lên.
“Chủ mẫu, ngài không sao chứ?”
Kim Nguyên vội vàng nhặt cái tay kia lên cất đi, cắn răng nói: “Vu Chiến đúng là to gan, lại dám dùng cách này để biểu hiện sự phản bội của ông ta, đúng là muốn chết rồi. Chủ mẫu, nhất định không thể bỏ qua cho nhà họ Vu.
Lưu Tư Kì hoảng hồn không thôi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, tại sao Vu Chiến lại dám phản bội tôi, chẳng lẽ ông ta không biết sớm muộn gì dã chủng đó cũng sẽ bị tôi chơi chết à. Giỏi, giỏi lắm, Vu Chiến gan to bằng trời, thế mà lại có thể thông đồng với tên dã chủng kia... Kim Nguyên, ông đi tiêu diệt nhà họ Vu cho tôi, không cho ông ta một bài học dạy đời, ông ta thật sự cho rằng Lưu Tư Kì chúng ta dễ trêu chọc. Còn nữa, ông kêu cháu trai Lưu Tuấn đến Hà Châu, tôi muốn xem tên dã chủng kia có thể gây ra chuyện gì.”
Dừng một lúc, Lưu Tư Kì lại âm trầm nói: “Ông nói với Lưu Tuấn trước tiên phải bắt được vợ con của tên dã chủng kia, tôi muốn xem xem tên dã chủng đó có thể phách lối đến mức nào. Năm đó, tôi có thể khiến cho hai mẹ con bọn họ thiếu chút nữa là chết đói đầu đường, bây giờ tôi có thể đạp cậu ta xuống thẳng mười tám tầng địa ngục.”
Kim Nguyên vội vàng nói: “Tôi sẽ nói cậu Lưu đến Hà Châu, tôi cũng sẽ điều động người ở bên kia để cậu Lưu có thể sử dụng, nhất định phải mang tên con riêng kia về đây, dùng máu của cậu ta để kéo dài tính mạng cho cậu cả.”
Kim Nguyên ghi hận Vương Bác Thần đã không phải là ngày 1 ngày 2, trước đó ông ta đến thành phố Hà Châu tìm Vương Bác Thần, anh không những không tôn trọng ông ta, ngược lại còn dám lớn tiếng với ông ta, cuối cùng còn cắt đứt hai chân ông ta.
Là một đứa con riêng lại dám không đặt ông ta vào trong mắt, đúng là chưa bị xã hội dạy dỗ mà.
...
Mà lúc này ở công ty Hoa Nguyên, những đối tác trước đó đồng loạt gọi điện thoại tới.
“Triệu tổng, chào cô chào cô. Là như thế này, tôi không hợp tác với bên Vân Phàm nữa, tôi cảm thấy chúng ta hợp tác với nhau tương đối tốt hơn, cô xem xem..."
Triệu Thanh Hà bình tĩnh trả lời: “Ông chủ Trương à, thật ngại quá, bây giờ chúng tôi không thiếu đối tác đâu cảm ơn.”
“Triệu tổng, tôi xin lỗi cô, tôi sẵn lòng hợp tác với công ty Hoa Nguyên với một cái giá thấp..."
“Ông chủ Lý à, hiện tại bên phía chúng tôi không thiếu đối tác, tạm thời cũng không có nghiệp vụ khác, nếu như sau này có cơ hội thì chúng ta lại hợp tác.”
Đối với đám người này, Triệu Thanh Hà không hề muốn cho bọn họ thể diện.
Hai ngày trước lúc cô gọi điện thoại đến, bọn họ nếu không phải trực tiếp cúp máy, nếu như không phải giả bộ như tín hiệu không tốt thì đa số đều cười cợt cô.
Hiện tại ở công ty Hoa Nguyên cái gì cũng thiếu, nhưng không thiếu nhất đó chính là đối tác.
Hiện tại, cô đã trở thành người đại diện duy nhất của nhà họ Trần Tinh Châu ở nước R, tất cả các đối tác của nhà họ Trần ở nước R đều nằm trong lòng bàn tay cô, cô không cần phải nhìn sắc mặt của đám người kia.
“Làm như vậy là đúng rồi, đối với đám tiểu nhân thay đổi thất thường, em không cần phải cho bọn họ mặt mũi.”
Vương Bác Thần bóp vai cho Triệu Thanh Hà, cười nói.
Triệu Thanh Hà vẫn còn không hiểu tại sao nhà họ Trần lại muốn chọn mình, cô suy nghĩ mãi mà không thể đưa ra đáp án: “Ông xã à, anh nói xem có phải là nhà họ Trần có âm mưu gì với chúng ta không vậy? Có phải biết quan hệ giữa anh và bọn người thư kí Tư, cho nên mới muốn dùng thủ đoạn này để có được cơ hội làm quen với thần chủ?”
Đương nhiên là Vương Bác Thần biết lý do tại sao, anh cười nói: “Không phải là bọn họ đã nói bị hấp dẫn bởi nhân phẩm và năng lực của em à, em xem xem em tài giỏi bao nhiều chứ, một mình em lại có thể chống đỡ cả một công ty to như thế, nếu là anh thì anh cũng sẽ chọn em.”
Triệu Thanh Hà giận dỗi đánh một cái vào tay anh: “Ít nói nhảm đi, công ty Hoa Nguyên có thể vực dậy, nhà họ Ngô và nhà họ Hồ giúp đỡ chúng ta cũng là vì mối quan hệ giữa anh và thư kí Tư, quan trọng nhất vẫn là vì anh. Đừng cho là em không biết, em cũng đâu có ngốc, em đã đoán được chắc chắn là anh lợi dụng mối quan hệ với thư kí Tư và Canh Phong mà âm thầm giúp đỡ bọn em.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!