CHƯƠNG 368
“Nói đùa, trong thế giới bây giờ, chỉ có đại sư Miyamoto mới có thể viết ra được, bức “Lam Đình Tập Tự” này gần như không có bất kỳ khác biệt gì với hàng thật, khác biệt duy nhất là thiếu đi cảm giác niên đại so với bức “Lam Đình Tập Tự này” thật sự thôi, đây là thứ mà cậu có thể viết ra được sao?”
“Được rồi, tôi cũng lười nói nhảm với cậu, bảo vệ, bắt lại cho tôi, đưa đến đồn cảnh sát, không nhốt dăm ba năm thì đừng để tên ngốc này ra.”
“Đúng vậy, nhất định phải dạy cho loại này một bài học, nếu không sẽ không nhớ đời đâu.”
Tôn Liễu cười lạnh liên tục.
Vẻ mặt Vương Bác Thần tỏ vẻ thờ ơ, nhưng Miyamoto Ichiro không thể chịu đựng được nữa, tức giận đứng lên, mắng: “Đám khốn nạn các người, bức tự này chính là do đại sư Vương vừa viết, tôi viết không bằng ngài ấy, các người hiểu cái rắm gì !! Thứ mắt chó coi thường người khác, chỉ dựa vào các người mà cũng dám sỉ nhục đại sư Vương sao? Thứ chó các người, muốn chết sao! !? ”
Gì cơ! !
Không phải đại sư Miyamoto viết ư?
Là tên nhóc này viết?
Chuyện là sao!
Đám người Bạch Liên Thành lập tức đứng ngồi không yên, toàn bộ đều ngây ngốc!
Vẻ mặt lúc xanh lúc đỏ, đều nhìn về phía Tôn Liễu trên sân khấu.
Những người có mặt đều là những nhân vật có máu mặt.
Đặc biệt là đám người Bạch Liên Thành, đều là những đại đạo diễn có tiếng trong ngành. Ông ta đã chuẩn bị kêu người đuổi tên nhóc đó ra ngoài rồi, ông ta đã sẵn sàng bán ân huệ cho đại sư Miyamoto rồi.
Kết quả là bây giờ ông lại nói với tôi, bức tự này chính là do tên nhóc đó viết? Người ta mới là tác giả thực sự của bức tự?
Đây là một cái tát vào mặt đó, tát vào mặt tôi trước mặt những người nổi tiếng trong ngành đó!
Đậu xanh!
Sắc mặt Bạch Liên Thành trở nên xanh đen, cổ họng tắc nghẽn không nói được lời nào, vẻ mặt âm trầm nhìn về phía sân khấu: “Tôn Liễu, cô giải thích cho tôi.”