CHƯƠNG 296
Vương Bác Thần đưa thẻ ngân hàng qua, cười nói: “Quẹt thẻ đi.”
“Hả? Ồ, được, được.”
Khổng Nguyệt Nhi vội vàng cầm lấy chiếc thẻ, chạy tới quầy tính tiền.
“A! Chiếc thẻ này, chiếc thẻ này…”
Đột nhiên, Khổng Nguyệt Nhi sửng sốt thốt lên, chỉ vào máy quẹt thẻ, giống như nhìn thấy chuyện gì kinh khủng.
Vương Bác Thần sững người, lẽ nào bên trong không có tiền sao?
Anh nhớ trong chiếc thẻ này có tiền mà, có thể đã dùng hết vào lúc nào đó rồi, dù sao anh cũng không quan tâm những điều này, bèn nói: “Bên trong không có tiền sao? Vậy tôi đổi thẻ khác là được.”
Khổng Nguyệt Nhi vội lắc đầu, lắp ba lắp bắp nói: “Không, không phải, có tiền, là, là ba, ba mươi nghìn tỷ, ba mươi nghìn tỷ.”
Cái gì!!
Ba mươi nghìn tỷ!!
Chuyện này sao có thể!!!
Hạ Liễu vốn đã bị dọa ngốc, nghe thấy con số này, bỗng chốc phản ứng lại, như bị điên mà lao tới bên quầy tính tiền, nhìn chằm chằm vào con số bên trên.
30000000000000!
Sau số 3 là một dãy dài số 0.
Là 13 số 0!
Ba mươi nghìn tỷ, thật sự là ba mươi nghìn tỷ!
Tên nghèo mà cô ta xem thường, tên nghèo mà ngay cả giới thiệu xe cũng lười giới thiệu, thuận tay thì lấy ra một chiếc thẻ, bên trong vậy mà có ba mươi nghìn tỷ!
Chuyện, chuyện này sao có thể chứ!!
Đây không phải là tài sản, mà là tiền mặt!
Thuận tay lấy ra một chiếc thẻ, bên trong có ba mươi nghìn tỷ tiền mặt!
Cho dù là những hào môn có khối tài sản mấy chục nghìn tỷ cũng không dám nói mình thuận tay thì có thể lấy ra ba mươi nghìn tỷ tiền mặt!!