CHƯƠNG 147
Lòng Vương Bác Thần rất rất đau.
Nhà họ Vương, nhà họ Vương!
Anh vĩnh viễn không thể quên đi cảnh tượng vào năm đó mẹ và mình quỳ gối trước mặt người nhà họ Vương trong mưa to gió lớn.
Nhưng người nhà họ Vương lạnh lùng nhìn, không có người nào đứng ra nói một lời công bằng.
Bọn họ đều nhìn người phụ nữ đó đánh mẹ mình.
Bọn họ cứ nhìn như thế.
Mình dập đầu với bọn họ, cầu xin tất cả mọi người, nhưng mà không có ai đứng ra ngăn cản.
Mình ôm lấy chân của Vương Hạo, cầu xin ông ta, lại bị ông ta đá vào trong vũng bùn.
Mình vĩnh viễn không thể quên được, Vương Hạo còn cực kỳ tàn nhẫn nói: “Thằng tạp chủng, ai mà biết được mày là con của tên đàn ông nào, lại dám gọi tao là ba, tao đánh chết mày.”
Mẹ bị người phụ nữ kia đánh cho ngất đi, nếu như không phải tiếng khóc đau thấu ruột gan của mình đánh thức mẹ, có lẽ là lần đó mẹ mình không còn nữa.
Răng rắc.
Chiếc đũa bị gãy mất ở trong tay Vương Bác Thần.
Vương Bác Thần không hề biết trong mắt anh lộ ra sát ý đáng sợ đến cỡ nào.
Nhà họ Lý!
Ông trời thương xót tôi, để mẹ con tôi tiếp tục sống, nhưng lại bị các người hại chết.
Nhà họ Lý!
Nhà họ Lý!
“Oa…”
Bỗng nhiên, tiếng khóc của Dao Dao đánh thức Vương Bác Thần: “Ba ơi, ba ơi, ba đừng có dọa Dao Dao mà, Dao Dao sợ lắm, Dao Dao sợ lắm.”
“Bác Thần, anh, anh, anh không sao đó chứ?”
Trần Ngọc và Triệu Thanh Hà cũng hoảng sợ nhìn Vương Bác Thần, mặc dù sợ, nhưng mà bọn họ lo lắng cho Vương Bác Thần hơn.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!