Vương Hạo vội dừng xe, nhưng chiếc xe vẫn đâm vào lan can phòng vệ.
Dao Dao bị dọa bật khóc lớn tiếng.
Triệu Thanh Hà vội vàng bế Dao Dao xuống xe.
"Chuyện gì vậy?"
Nhìn thấy Triệu Thanh Hà và Dao Dao không sao, Trần Ngọc mới thở phào.
Con gái và cháu gái là mạng của bà ta, nếu xảy ra chuyện, bà ta cảm thấy mình cũng không sống được nữa.
Bọn họ lúc này mới nhìn rõ, bóng đen đó vậy mà là một con người!
Người đó mặc áo choàng màu đỏ, trên mặt đeo chiếc mặt nạ màu đỏ.
Đây là một cường giả!
Vương Hạo lập tức trở nên cảnh giác, nói: "Các hạ, tôi là Vương Hạo của nhà họ Vương ở Yên Đỗ, ông là có ý gì? Mong các hạ cho tôi một lời giải thích"
"He he, giải thích sao? Ông muốn lời giải thích gì? Một phế vật của nhà họ Vương cũng dám đòi lời giải thích với tôi sao? Ông coi tôi là ai? Để lại đứa trẻ đó, tôi có thể không giết các người."
Người đeo mặt nạ đỏ cười nói đầy u ám.
Đối phương là nhằm vào Dao Dao.
Lẽ nào lại là người bên phía nước A?
Triệu Thanh Hà nghĩ tới đầu bên là nước A, bởi vì Vương Bác Thần tới nước A là vì bên phía nước A muốn bắt cô và Dao Dao.
Cô ôm chặt Dao Dao vào trong lòng, Trần Ngọc bảo vệ trước người.
B
"Vậy ông là tìm chết"
Vương Hạo nổi giận, năm đó ông ta không thể bảo vệ được Lý Kì và Vương Bác Thần, tối nay ông ta tuyệt đối sẽ không để chuyện tương tự xảy ra lần nữa.
Cho dù chết, ông ta cũng phải bảo vệ Dao Dao.
Cùng một thời gian, trong bóng tối xông ra mười mấy người, toàn bộ bảo vệ ở trước đám người Triệu Thanh Hà.
Đây là người Vương Bác Thần sắp xếp âm thầm bảo vệ Triệu Thanh Hà và Dao Dao.
Ảnh vệ.
Vương Hạo thầm thở phào, nhưng đồng thời cũng không dám buông lỏng.
Cho dù ảnh vệ ở đây, nhưng đối phương cho ông ta cảm giác rất mạnh, lại bắt đầu trở nên lo lắng.
Có điều lão soái ở cách đó không xa, tin chắc cũng sẽ không xảy ra chuyện gì cả.
"Giết.
Ảnh vệ không hề bối rối, mấy ảnh vệ trực tiếp giết về phía người đeo mặt nạ đỏ kia.
"Một lũ kiến hôi cũng dám vung đao đối với Thiên tướng của Thiên Đình chúng ta, không biết sống chết"
Người đeo mặt nạ đỏ trực tiếp tung một quyền, trong bóng tối, một nắm đấm màu đỏ cực lớn lập lòe phát sáng đập xuống, mấy ảnh vệ này còn chưa xông tới phía trước thì bị một cú đấm này đấm chết.
"Siêu Phàm giả!!!"
Vương Hạo kinh sợ kêu lên một tiếng, vội vàng dẫn đám người Triệu Thanh Hà chạy trốn.
Mấy ảnh vệ kia chết quá thảm, cho dù như vậy số người còn lại vẫn không hề sợ hãi, tiếp tục dùng cơ thể máu thịt ngăn cản đối phương.
Đổi lấy thời gian cho đám người Triệu Thanh Hà chạy trốn.
"Đi, các người đi mau, đừng quan tâm chúng tôi."
Triệu Thanh Hà bật khóc, những người đó đều vì bảo vệ cô và Dao Dao mà chết, cô ngay cả đối phương tên gì cũng không biết, ngay cả đối phương trông như nào cũng không biết.
"Chạy không thoát đầu, phế vật của nhà họ Vương, ông đang đợi Khương Lạc Trần nhỉ? Người tới không chỉ có một mình tôi.
Thiên tướng đeo mặt nạ đỏ cười hờ hững.
Quả nhiên, vào lúc này, lão soái Khương Lạc Trần ở cách đó không xa cũng nổ ra chiến đấu.
Rõ ràng lại là một Siêu Phàm giả.
"Chết đi!”
Khương Lạc Trần xông ra, một thân quân trang kiểu cũ cực kỳ dễ nhận biệt.
"Khương Lạc Trần, ông không cứu được đâu."
Người ngăn cản Khương Lạc Trần đó cũng mặc áo choàng màu đỏ, trên mặt đeo mặt nạ màu đỏ.
Bọn họ rõ ràng tới từ cùng một tổ chức – Thiên Đình!
Đây là Thiên tướng của Thiên Đình, mỗi người đều là cường giả Siêu Phàm Cảnh!
Mà đây chỉ là lực lượng tầng thấp của Thiên Đình, có thể thấy Thiên Đình mạnh tới mức nào!
Đây cũng là nguyên nhân đám người Cổ Nhật Long luôn lựa chọn ngủ đông tìm kiếm cơ hội.
Thiên Đình quá mạnh, mạnh tới mức khiến người khác tuyệt vọng.
Mạnh tới mức dù Siêu Phàm giả tới cũng chỉ là thành viên tầng thấp của Thiên Đình.
"Giết!"
Khương Lạc Trần quát to một tiếng, lại lắc người vụt qua, vội vàng chạy về phía Triệu Thanh Hà.
Triệu Thanh Hà và Dao Dao không thể xảy ra chuyện, nếu không Vương Bắc Thần sẽ điên mất!