Âm!
Tất cả mọi người cảm thấy đầu như bị sét đánh, không thể tin nhìn cảnh tượng trước mắt.
Mấy chục vệ sĩ đó đã bị giết ngay lập tức!
Đây là loại sức mạnh gì?
Đây có phải là một siêu năng lực?
Khó trách hai người bọn họ không sợ, thực lực như vậy sợ gì nữa.
"Tu sĩ, các cậu là tu sĩ trong quân đội sao?"
Ông lão kích động nhìn Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong.
Những người khác không biết, nhưng ông thì biết một ít.
Trên chiến trường năm đó, có một số tu sĩ giới võ đạo mạnh mẽ đến mức đánh bại mấy chiến thần phương Tây bỏ chạy bạt mạng.
Chỉ là đây là bí mật quốc gia, rất ít người thường biết về chúng.
Vương Bác Thần gật đầu, nói: "Ông với cả mấy người khác nữa, mọi ngươi đi trước đi, nơi này không có việc gì nữa rồi.
Mọi người vô thức gật đầu, nuốt nước bọt.
Vừa rồi bọn họ còn lo lắng Vương Bác Thần cùng Kiều Thanh Phong bị bắt nạt, nhìn tình huống bây giờ, hai người này đều là cường giả, cho nên bọn họ căn bản không cần lo lắng.
Ông lão hưng phấn nói: "Được rồi, tôi hiểu rồi, chúng tôi ở lại chỉ trở thành gánh nặng cho hai người, chúng tôi đi trước đi. Các cậu yên tâm, chúng tôi sẽ lập tức
liên hệ với đại sứ quán giúp giải quyết chuyện này. Thế nhân đều ghét vì chúng ta là hậu duệ Viêm Hoàng, vì vậy ở bên ngoài chúng ta phải đoàn kết, tuyệt đối không thể làm mất mặt tổ tiên của chúng ta."
Ngay lập tức, ông lão bị đẩy ra xa.
Nhiều người giơ ngón tay cái lên cho Vương Bác Thần và Kiều Thanh Phong, bày tỏ rằng họ đã làm rất tốt.
Với những người Ạ này không thể nói miệng được, chỉ khi đánh tỉnh họ, mới có thể dạy cho họ một bài học.
Allen đã sợ ngu người, đến bây giờ cô ta mới ý thức được mình đã khiêu khích phải sức mạnh như thế nào.
Nhưng trên đời không có hối hận.
Cô ta quỳ xuống trước mặt Vương Bác Thần và cầu xin sự thương xót: "Đừng giết tôi, đừng giết tôi, tôi không bằng heo chó, tôi sai rồi, tôi là người nước R, tôi cũng là con cháu Viêm Hoàng, nể tình là đồng bào, xin hãy tha mạng cho tôi."
Kiều Thanh Phong đá cô ta ra, cười khẩy nói: "Cô là cái thá gì, cô không có tư cách quỳ xuống trước tiên sinh nhà ta."
Locke bên cạnh sợ tới mức sắc mặt tái nhợt, chân gãy, vệ sĩ cũng bị giết, kinh hãi nói: "Các người, các người đều là tu chân giả phương Đông sao? Tôi là thiếu gia gia tộc Brown, giết tôi sẽ mang đến cho các người vô số phiền phức. Hơn nữa gia tộc tôi cũng có tu chân giả, đây là địa bàn của gia tộc Brown chúng tôi, chỉ cần các người chịu xin lỗi, tôi có thể tha thứ cho các người."
"Xin lỗi?"
Vương Bác Thần mỉm cười: "Tôi còn chưa yêu cầu gia tộc Brown các người bồi thường thiệt hại về tinh thần, vậy mà anh dám yêu cầu tôi xin lỗi?"
Khác máu tanh lòng.
Đối với những người nước ngoài này, Vương Bác Thần chưa bao giờ mềm lòng.
Kiều Thanh Phong nhếch miệng cười nói: "Gia tộc Brown các người tài sản chỉ 30 tỷ đô. Tên lợn này, gọi điện cho ba anh gửi 20 tỷ đô đến bồi thường cho tiên sinh nhà ta. Bằng không, sẽ diệt gia tộc Brown các người."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!