Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Cấp Ở Rể

“Chỉ có súng liên thanh sao? Kho đạn của quân đội kém quá đi. Chẳng lẽ đến súng Gatling cũng không có?” Đường Trảm nhìn đống vũ khí kia, có hơi thất vọng.

Diệp Vô Phong nói: “Chọn một cây súng phóng lựu M79 là được rồi, mang theo nhiều lựu đạn chút, gắn vào vũ khí lúc gần chiến đấu, nói không chừng còn phải tác chiến với đối phương.”

“Được rồi, đại ca, anh dùng vũ khí gì?” Đường Trảm chỉ súng phóng lựu M79, xách thêm vài băng đạn, còn đem theo hai cây súng lục, đồng thời mang theo thêm vài băng đạn, quanh eo còn đeo thêm mười quả lựu đạn.

Diệp Vô Phong nói: “Tôi cũng chọn súng lục thêm cả súng phóng lựu M79 là đủ rồi, Tiểu Yêu, tay súng bắn tỉa là cậu phải bao vây tất cả mấy tên quỷ kia, không được để sót một ai.”

“Vâng! Đại ca!” Người tên là Tiểu Yêu kia, dáng người không cao không thấp, là một thanh niên trẻ có làn da trắng ngần, vừa thấy khí chất chín chắn kia, liền biết là một tay súng bắn tỉa siêu cấp.

“Đây là sơ đồ của khu nhà bên kia để mai phục kẻ địch, mọi người qua đây xem một chút đi.” Du Kinh Hồng lấy điện thoại ra, bảo mọi người tập hợp lại với nhau, cô ta chỉ vào phía trên: “Ở đây là một ngọn núi, là nơi thích hợp nhất để đánh lén. Tiểu Yêu, cậu cần phải cân nhắc trước địa điểm tốt để ngắm bắn, phải đem tất cả thứ che phủ căn nhà này vào trong tầm ngắm của cậu.”

“Rõ!” Tiểu Yêu nhanh chóng nghiêm túc trả lời: “Tôi sẽ vào điểm bắn tỉa trước hai mươi phút.”

Diệp Vô Phong nói: “Watanabe Oniyo không phải chỉ là một nhân vật xảo quyệt bình thường sao, anh ta sẽ ở xung quanh ngôi nhà này, bố trí rất nhiều lính gác ở vị trí kín đáo. Thích khách của tôi, chịu trách nhiệm giải quyết hết những lính gác này, Tiểu Yêu ở vị trí ngắm bắn, có thể vào lúc thích hợp mà phối hợp với chúng ta.”

Tiểu Yêu gật đầu: “Hiểu rồi!”

Mắt Đường Trảm trợn lên: “Đối thủ lần này, thì ra là tên nhóc Watanabe Oniyo! Đại ca, tối nay chúng ta sẽ tặng cho anh ta một trận chiến! Haha!”

Du Kinh Hồng lại chỉ vào một vị trí trên điện thoại: “Đây là cửa của khu nhà, khi chiến đấu nổ súng ở đây, người của Watanabe Oniyo sẽ không trực tiếp từ cửa xông vào, rất có khả năng là sẽ dùng kế phòng thủ, vì vậy, nếu triển khai công kích ở đây, chúng ta phải bao vây hết ngôi nhà này.”

Cô ta nhìn người của Đường Trảm: “Mặc dù số lượng chúng ta không nhiều, nhưng tôi tin rằng, các anh đều là những người lính kiên cường, lấy ít địch nhiều, tiêu diệt Watanabe Oniyo, cũng hoàn toàn có khả năng.”

Đường Trảm gật đầu: “Đó là đương nhiên! Đúng rồi, lúc chúng ta xông vào, mỗi người cách hai mươi mét, bao vây căn nhà này lại, không để bất kỳ ai thoát ra ngoài.”

Những người khác cũng gật đầu, Đường Trảm lại nói: “Watanabe Oniyo thường đánh úp, vì vậy chúng ta cũng cần phải đề phòng bọn họ từ bên ngoài xông vào. Tiểu Vũ, cậu là một tay súng, canh cái cửa này ra cho tôi.”

“Rõ!” Tiểu Vũ lấy sẵn ra súng liên thanh của mình: “Chỉ cần từ trong đi ra, tôi đảm bảo sẽ khiến người đó ít nhất cũng ăn mười mấy phát đạn.”

Sau đó Đường Trảm lại chọn cho mỗi người anh em, tính toán vị trí chiến đấu cho bọn họ, giảng giải kỹ lưỡng những vấn đề cần chú ý trong khi chiến đấu.

Du Kinh Hồng kinh ngạc phát hiện, Đường Trảm nhìn to lớn thô kệch, giống như một người đàn ông hào phóng, nhưng lúc giảng giải chiến thuật, thì lại rõ ràng mạch lạc, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, e rằng cũng không thua kém bản thân cô ta.

Hơn nữa Diệp Vô Phong đứng bên cạnh cực kỳ khoan thai, chỉ cười cười mà nhìn Đường Trảm giảng giải, cũng không hề tham gia vào, giống như chức vị tư lệnh Long Môn của anh căn bản không liên quan gì đến chuyện quân đội.

Đường Trảm cuối cùng cũng giảng xong, nghiêm túc nói: “Mọi người đều hiểu hết rồi chứ?”

“Hiểu rồi!” Sáu người anh em đồng thanh trả lời.

Đường Trảm nhìn về phía Diệp Vô Phong: “Đại ca, anh thấy thế nào? Không có gì bổ sung sao?”

Diệp Vô Phong nói: “Tôi muốn nhắc một điều là sau khi nổ súng chiến đấu, cần phải tăng cường phối hợp với nhau, đặc biệt là tay súng Tiểu Yêu, cần phải tùy thời cơ mà giúp đỡ anh em, nhiệm vụ này cũng không nhẹ đâu.”

Tiểu Yêu nghiêm trọng gật đầu: “Đại ca yên tâm, đây cũng không phải lần đầu tiên.”

Diệp Vô Phong nhìn về Du Kinh Hồng: “Lát nữa tiến vào chiến đấu gian khổ, nếu như Watanabe Oniyo cố thủ, hai người chúng ta cứ trực tiếp xông vào, thỏa sức chém giết.”

Du Kinh Hồng gật đầu: “Được!”

Đường Trảm nói: “Đại ca, tôi cũng xông vào với mọi người.”

Diệp Vô Phong nhíu mày: “Nghe theo mệnh lệnh.”

“Rõ.” Đường Trảm căn bản không dám cãi lại, kìm nén lại mà đồng ý.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!