Diệp Vô Phong chỉ yên lặng lắng nghe lão Kỷ nói, mà những thành viên chính phủ khác cũng không dám lên tiếng, tất cả đều nghiêm túc lắng nghe.
Lão Kỷ nắm tay Diệp Vô Phong và xúc động: “Sau chiến tranh, tôi bị thương và cuối cùng phải lui về sau, nhưng tên nhóc đó thật may mắn, sau khi vượt qua bài kiểm tra của cục Hồng Thuẫn đã trở thành thành viên chính thức.”
“Đáng tiếc là sau một lần chấp hành nhiệm vụ đã chết ở bên ngoài, nghe nói là ra nước ngoài, sau đó cũng không thể lấy hài cốt về.” Lão Kỷ cười, nước mắt rưng rưng.
“Cậu nhóc, cậu là người của cục Hồng Thuẫn, tôi luôn cảm giác các cậu có thể tìm được hài cốt của anh ấy về. Trước kia nguyện vọng của anh ấy là được ra nước ngoài, bây giờ đã được ra rồi, nhưng dù sao vẫn phải quay về. Linh hồn của anh ấy là linh hồn của Trung Hoa, không nên ở bên ngoài.”
Lão Kỷ nhờ cậy Diệp Vô Phong, mà Diệp Vô Phong cũng gật đầu nói: “Yên tâm, nếu cháu có ra nước ngoài làm nhiệm vụ thì nhất định sẽ tìm được hài cốt của ông ấy, chắc chắn cháu sẽ tìm được.”
Lão Kỷ lau nước mắt, xua tay nói: “Tôi không còn nguyện vọng gì nữa, nếu cậu tìm được hài cốt của anh ấy thì hãy chôn ở bên cạnh tôi, để cho hai anh em tôi bầu bạn với nhau.”
Sau khi nói xong, lão Kỷ nhờ Đỗ Miên Tân giúp đưa ông ấy về nhà.
Sau khi trở về, Đỗ Miên Tân nhìn Diệp Vô Phong bằng ánh mắt xúc động: “Đây là lần đầu tiên tôi nghe lão Kỷ nói chuyện này, có lẽ là bởi vì cậu là thành viên của cục Hồng Thuẫn.”
Diệp Vô Phong gật đầu: “Là một cựu chiến binh đáng kính.”
Đỗ Miên Tân cũng rất đồng ý.
Sau khi mời các thành viên chính phủ dùng bữa rồi tiễn bọn họ đi, Diệp Vô Phong quay trở lại văn phòng, lúc này nhìn thấy Bạch Nhạn Phi đang xử lý tài liệu thì mỉm cười tươi rói: “Chăm chỉ như vậy à?”
Bạch Nhạn Phi trợn tròn mắt: “Anh không biết công ty mới thành lập có nhiều việc cần làm lắm sao? Hơn nữa chúng ta vẫn đang đấu với công ty Chính Hoà đấy.”
Diệp Vô Phong chỉ vào công ty Chính Hòa đối diện: “Cô đang nói đến công ty Chính Hòa đã bị phong toả đó à?”
Bạch Nhạn Phi sững sờ một lúc, sau đó ngẩng đầu nhìn thì thấy công ty Chính Hoà ở phía đối diện đang bị cảnh sát phong toả.
Lúc này cô ấy không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Bọn họ trốn thuế nghiêm trọng như vậy sao? Nếu họ muốn giải quyết nhanh chóng thì cứ kêu luật sư tới nộp phạt chẳng phải sẽ xong ngay à? Cùng lắm là bị đóng cửa vài ngày thôi, sẽ không xuất hiện tình huống như vậy mới đúng.” Bạch Nhạn Phi giật mình.
Diệp Vô Phong nhún vai nói: “Ai mà biết được? Có lẽ họ còn phạm phải chuyện gì nữa thì sao? Vốn dĩ công ty Chính Hoà có làm chuyện gì tốt đâu, ngược lại đã làm rất nhiều chuyện xấu, bị bới móc ra hai chuyện cùng lúc cũng là chuyện thường thôi.”
Lúc này Bạch Nhạn Phi mới chấp nhận.
Vừa hay điện thoại di động của Diệp Vô Phong vang lên, anh lấy ra xem, là Du Kinh Hồng gọi tới.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!