Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thần Cấp Ở Rể - Diệp Vô Phong



 

Đột nhiên ông ta hiểu ra tại sao Lương Chấn Vũ lại có ấn tượng xấu với Diệp Vô Phong như vậy.

 

Hoàn toàn bị người khác phỉ báng mà.

 

Sau khi Lương Chấn Vũ nghe Diệp Vô Phong nói xong, ông ta bật dậy khỏi ghế, sắc mặt u ám: “Câm miệng! Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một thành viên của cục Hồng Thuẫn lại chẳng phân biệt được thị phi, thay đen đổi trắng như vậy. Xem ra người của cục Hồng Thuẫn không phải tất cả đều vì quốc gia mà hiến dâng mạng sống của mình.”

 

Diệp Vô Phong cười lớn nói: “Ông nói rất đúng đấy, tôi cũng không muốn vì Trung Hoa hiến dâng mạng sống của mình, tôi chỉ muốn kính dâng mạng sống của mình cho vợ tôi mà thôi.”

 

Lương Chấn Vũ nghiến răng: “Đúng là láo xược! Một người phụ nữ mà có thể so với Trung Hoa ư?”

 

Diệp Vô Phong khinh thường nói: “Ngay cả vợ mình mà cũng không bảo vệ được mà còn bày đặt nói bảo vệ quốc gia ư? Tôi thật sự không tin, có lẽ đi làm Hán gian còn được chăng?”

 

Lương Chấn Vũ tức giận đến mức không thở nổi nhưng vẫn chỉ tay vào Diệp Vô Phong đầy tức giận.

 

Diệp Vô Phong lại lạnh nhạt khoát tay: “Ở đây tôi không hoan nghênh ông, ông có thể đi được rồi.”

 

Cuối cùng Lương Chấn Vũ giận dữ rời khỏi công ty vệ sĩ Long Kiếm, lúc này các thành viên chính phủ đều không biết phải làm sao. Lương Chấn Vũ đại diện cho lãnh đạo của Liêu Tây, còn Diệp Vô Phong cũng có lai lịch rất lớn.

 

Bọn họ thật khó lựa chọn.

 

Lúc này Diệp Vô Phong cũng khoát tay: “Tôi sẽ không làm khó mọi người, chúng ta đều quen biết nhau, vậy mọi người muốn làm gì thì hãy làm đi.”

 

Một số người nhanh chóng đi ra ngoài, còn một số người ở lại.

 

Ngoài Lương Chấn Vũ ra, còn có một người khác đang ngồi trên ghế sô pha, đôi mắt vô hồn nhìn về phía trước.

 

Diệp Vô Phong tò mò nhìn người này.

 

Lúc này Đỗ Miên Tân mới nhanh chóng giới thiệu: “Vị này là cựu chiến binh của chúng ta, đã cống hiến rất lớn cho công cuộc giải phóng đất nước trong chiến tranh. Lúc tôi nói với ông ấy về chuyện đến đây thì ông ấy nói muốn làm quen với người của cục Hồng Thuẫn nên tôi đã dẫn ông ấy đến đây. Thật sự xin lỗi.”

 

Diệp Vô Phong gật đầu: “Tôi biết rồi, tôi rất tôn kính những cựu chiến binh.”

 

Nhưng anh lại rất tò mò, nếu ông ấy đến để gặp anh, vậy tại sao khi anh đứng trước mặt mà ánh mắt của ông ấy lại vô hồn như vậy?

 

Đỗ Miên Tân lúng túng nói: “Đôi mắt của lão Kỷ đã bị thương trong trận chiến và bị mù rồi.”

 

Diệp Vô Phong đành gật đầu, chỉ có thể tiếp nhận tình huống này rồi ngồi ở bên cạnh lão Kỷ nói: “Bác à, cháu là thành viên của cục Hồng Thuẫn, nếu bác muốn tìm cháu thì giờ cháu đang ở đây rồi.”

 

Lão Kỷ gật đầu, đưa tay ra sờ lên khuôn mặt của Diệp Vô Phong, sau đó vui vẻ nói: “Cuối cùng thì tôi cũng sờ được rồi. Lúc trước người anh em của tôi sau khi vào cục Hồng Thuẫn đã nói sẽ để tôi sờ dấu hiệu của cục Hồng Thuẫn, nhưng lúc ấy tôi chỉ muốn sờ mặt anh ấy.”

 

Diệp Vô Phong không từ chối hành động này, anh cũng đã cảm nhận được lòng bàn tay của ông lão có vết chai rất dày, vết chai mà chỉ có cầm súng lâu mới có thể hình thành.

 

Đây là một cựu chiến binh.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!