Một đám vệ sĩ lao tới từ bên trong, lúc bọn họ nhìn thấy sân thượng này thì vô cùng cảnh giác đánh giá xung quanh.
Một vệ sĩ đầu trọc ra hiệu cho tất cả vệ sĩ, những vệ sĩ khác bắt đầu tản ra, mà Diệp Vô Phong thì yên lặng rơi vào phía sau bọn họ.
Vệ sĩ đầu trọc nói: “Mọi người cẩn thận chút, ba người bọn họ trốn ở đây, nhưng không biết là ở vị trí, một khi phát hiện kẻ địch, bắn."
Mới vừa nói xong, Diệp Vô Phong đã vỗ bả vai vệ sĩ đầu trọc.
Vệ sĩ đầu trọc hoảng sợ, giơ họng súng lên trước, sau đó xoay người, lúc nhìn thấy Diệp Vô Phong, đôi con ngươi của anh ta co rút.
Anh ta muốn nổ súng, nhưng Diệp Vô Phong đã đi tới trước người anh ta, vượt qua vị trí họng súng, lúc này vệ sĩ đầu trọc muốn bắn Diệp Vô Phong thì chỉ có thể rút súng tự động lại.
Nhưng anh ta không làm được.
Anh ta biết Diệp Vô Phong đủ sức giết chết anh ta trong lúc anh ta rút súng tự động về.
Vệ sĩ đầu trọc không dám động đậy, Diệp Vô Phong cũng không định giết chế vệ sĩ đầu trọc nhanh như vậy.
Những vệ sĩ khác đã phát hiện ra tình huống bên cạnh, vội vàng giơ họng súng lên với Diệp Vô Phong, nhưng khi bọn họ xoay người, cách đó không xa truyền đến tiếng súng.
Hai vệ sĩ ngã xuống, mà tất cả vệ sĩ đều giật mình, vội vàng chĩa họng súng ra bên ngoài, trong lúc này bọn họ phát hiện mình lại bị ba người đánh từ hai mặt rồi.
Đây là đội ngũ được huấn luyện nghiêm chỉnh sao? Vì sao có thể trong thời gian ngắn đã lên được kế hoạch và chiến thuật như vậy.
Lúc này bọn họ có chút kích động, Diệp Vô Phong thì mỉm cười hỏi: “Nói nghe thử xem, bên dưới các anh còn bao nhiêu người?"
"Anh cho rằng tôi có thể nói với anh chuyện này ư? Diệp Vô Phong, hôm nay anh nhất định phải chết ở chỗ này, cho dù anh có giết chúng tôi thì anh cũng không cản được những anh em phía dưới, nhân số bọn họ nhiều đến mức mấy người phải tuyệt vọng!"
Vệ sĩ đầu trọc vô cùng chuyên nghiệp, mặc dù hiện tại tính mạng đang bị uy hiếp, nhưng vẫn ngang ngạnh nói ra mấy lời này.
Diệp Vô Phong chỉ mỉm cười đáp lại: “Vậy sao? Nhưng hiện tại chuyện anh cần cân nhắc không phải là mạng mình à? Mạng của anh đang nằm trong tay tôi, hiện tại tôi muốn giết anh là chuyện vô cùng đơn giản."
Vệ sĩ đầu trọc cắn răng, nhưng vẫn cứng miệng.
Diệp Vô Phong cười ha ha, một quyền đánh vào trên cổ vệ sĩ đầu trọc, trực tiếp đánh vệ sĩ đầu trọc ngất xỉu luôn.
Mà lúc này, các vệ sĩ khác không tìm được nơi Bạch Nhạn Phi và A Mịch ẩn trốn, lại xoay người chĩa súng về phía Diệp Vô Phong.
Nhưng ngay tại lúc bọn họ xoay người, Bạch Nhạn Phi và A Mịch lại nổ súng.
Thêm hai tên vệ sĩ nữa ngã xuống.
Lần này quả thật khiến cho tất cả vệ sĩ đều khiếp sợ, trong lòng bọn họ run lên, đều cảm thấy ngay sau đó bọn họ rất có thể sẽ bị đạn không biết từ nơi nào bắn trúng!
Tất cả vệ sĩ đã không quản được nhiều như vậy, bọn họ chỉ có thể giật mình nhanh chóng tản ra, sau đó cảnh giác quan sát xung quanh.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!