Diệp Vô Phong nở nụ cười nhìn Trịnh Phi: "Các người thật không tệ đấy, dám lặng lẽ làm loại chuyện như thế này. Nhưng các người có thể chịu được lửa giận lần tiếp theo của tôi không?"
Trịnh Phi nói với Chu Bách Hoa: "Anh xem, anh còn ở nơi này mà anh ta cũng dám uy hiếp chúng tôi. Xem ra người như anh ta sẽ không bao giờ thay đổi tính tình được. Nếu chịu án thì ít nhất cũng phải cho mười năm"
Chu Bách Hoa thờ ơ nói: "Tôi không quyết định được chuyện này, cậu cũng không quyết định được. Nhưng phá hủy tài sản cá nhân, gây thương tật, phỏng chừng phải bị kết án rồi."
Diệp Vô Phong chỉ hờ hững nhìn bọn họ.
Trịnh Phi vô cùng hài lòng gật đầu. Trong khi Bạch Nhạn Phi định tranh luận với Chu Bách. Hoa thì Diệp Vô Phong đã giữ cô ấy lại.
Anh biết Chu Bách Hoa cùng Trịnh Phi này có chút quan hệ gì đó, nếu không thì cũng sẽ không thiên vị Trinh Phi rồi.
Tuy nhiên, anh đã xem xét hoàn toàn hoàn cảnh trong văn phòng này rồi. Nếu có thời gian, anh có thể tìm được tài liệu mà AMịch cần.
"Làm sao vậy? Còn muốn tôi mời à?" Chu Bách Hoa thờ ơ hỏi.
Bấy giờ Diệp Vô Phong mới đưa tay còng còng tay vào, nhưng vẫn mỉm cười nhìn Chu Bách Hoa: "Đến lúc đó còng tay này không dễ tháo như vậy đâu."
Chu Bách Hoa nhìn Diệp Vô Phong với nụ cười chế giễu: "Đã đến nước này rồi mà anh còn muốn giả bộ gì nữa? Dẫn đi!"
Câu cuối cùng là anh ta nói với cấp dưới của mình.
Chờ sau khi Diệp Vô Phong và Bạch Nhạn Phi bị bắt, tất cả mọi người rời khỏi văn phòng, bấy giờ Trịnh Phi và Lý Thích mới nhìn Chu Bách Hoa mỉm cười.
Chu Bách Hoa thờ ơ nhìn hai người họ: "Sau này hai người vẫn nên bớt gây phiền phức cho tôi về chuyện của hai người đi, tôi đang bận vụ án của mình đấy"
Trịnh Phi cười nịnh: "Anh Chu, không phải là do em không còn cách nào nữa sao? Vừa rồi anh cũng thấy rồi đó, hai người Phương Thất đều đã bị đánh gục rồi. Nếu không gọi cho anh, ngay cả cách để bảo vệ cho nơi này chúng em cũng không có."
Lý Thích cũng gật đầu: "Anh họ, anh biết mà, người mạnh nhất công ty Chính Hòa chúng em là Phương Thất. Nhưng mà tên khốn đó giải quyết Phương Thất một cách rất dễ dàng. Hơn nữa em đã điều tra ra rồi, Diệp Vô Phong chính là chủ tịch của công ty Hoa Cường của Liêu Đông. Sau khi anh ta thanh lý Liêu Đông thì điều đầu tiên không phải là nghĩ tới việc ổn định tình hình Liêu Đông, mà là dự định tiến vào Liêu Tây."
Trinh Phi tiếp tục nói: "Có thể thấy tham vọng của Diệp Vô Phong rất lớn, mục đích anh ta tới nơi này tuyệt đối không đơn giản. Chúng ta cứ nhìn nhà họ Âu Dương của Liêu Đông là biết."
Chu Bách Hoa xoa xoa huyệt Thái Dương của mình: "Mấy chuyện buôn bán này của các cậu thật sự là quá phức tạp, không thích hợp với tôi. Các cậu chỉ để ý đừng gây thêm phiền toái cho tôi thì tốt rồi. Về phần Liêu Tây trở nên như thế nào không liên quan gì đến tôi."
Lý Thích cũng biết anh họ mình có tính cách gì nên nhanh chóng gật đầu, châm thuốc cho Chu Bách Hoa.