Trong khi Trịnh Phi đang nói chuyện, Lý Thích đã nhấn nút tập hợp. Và lúc này, các vệ sĩ xung quanh đều đi ra khỏi phòng và đến khu vực văn phòng.
Các nhân viên trong khu vực văn phòng đã sớm rút lui.
Bọn họ cũng biết một lát nữa nơi này sẽ xảy ra một trận chiến rất nghiêm trọng.
Bọn họ đương nhiên biết vệ sĩ của công ty mạnh như thế nào. Vả lại ngoài đám vệ sĩ đó ra còn có hai đại cao thủ tọa trấn, có lẽ một nam một nữ tới đây sẽ gặp tai ương rồi.
Diệp Vô Phong nhìn đám vệ sĩ chung quanh, nở nụ cười nói: "Kỳ thực anh hẳn nên biết, dù cho vệ sĩ ở đây của anh có nhiều đến đâu đi nữa thì cũng không có cách nào bảo vệ cho các anh được chu toàn đâu!"
Lý Thích nghiến răng, cực kỳ khó chịu: "Anh bớt nói nhảm đi. Vệ sĩ của chúng tôi người người đều là tinh anh. Hơn nữa đừng tưởng rằng chỉ có anh mới có võ công mạnh mẽ, công ty chúng tôi cũng có hai vị cao thủ!"
Sau khi nói xong, hai người đàn ông trung niên trong trang phục huấn luyện bước ra. Một người cực kỳ cường tráng, người kia tuy gầy hơn nhưng lại có một bím tóc dài.
Hai người chỉ lạnh lùng nhìn Diệp Vô Phong.
"Hai người ở cảnh giới Tông Sư sao? Các người thật đúng là nối giao cho giặc mà. Người tập võ lại đi giúp người xấu làm chuyện xấu, quả thực quá đáng giận." Diệp Vô Phong lãnh đạm nói.
Hai người chắp tay với Diệp Vô Phong: "Tại hạ Phương Thất, tại hạ Phương Bát, xin huynh đệ chỉ giáo."
“Cái tên này chẳng hay chút nào, phỏng chừng là tùy tiện chọn.” Diệp Vô Phong cười ha ha.
Nhưng khi anh vừa cười thành tiếng, hai người Phương Thất cũng áp sát lại.
Tiếp theo đó, những vệ sĩ vốn dĩ đang bao vây Diệp Vô Phong đều ra tay, lao về phía Diệp Vô Phong.
Diệp Vô Phong ôm cổ Bạch Nhạn Phi, nhảy lên, giẫm lên nắm đấm do tên vệ sĩ tung ra, sau khi trèo qua những vệ sĩ này thì đặt Bạch Nhạn Phi ở cửa phòng.
Bấy giờ anh mới xoay người nhìn vẻ mặt hết sức kinh hãi của đám vệ sĩ.
Một chiêu vừa rồi tuyệt đối khiến cho bọn họ phải nhìn anh với cặp mắt khác xưa, ngay cả hai người Phương Thất cũng phải kinh ngạc.
Tốc độ ra tay của bọn họ vô cùng nhanh, nhưng lại chẳng chạm tới được dù chỉ là ống tay áo của đối phương. Hoặc là bản thân Diệp Vô Phong đang ở trạng thái tập trung cao độ, hoặc là thực lực của Diệp Vô Phong đã đạt đến tình huống ngoài tầm với của bọn họ.
Tuy nhiên, bọn họ thà rằng Diệp Vô Phong thuộc về loại phía trước, có thể thoát khỏi công kích của nhiều người như vậy trong lúc vượt qua vòng vây của bọn họ là bởi vì lực tinh thần vô cùng tập trung, đã nghĩ xong trước cả chiêu thức rồi.
“Nhưng mà nền móng của thằng nhóc này quá ổn, mang theo một người phụ nữ mà còn có thể giẫm lên cánh tay mà nhảy qua." Phương Thất nói trong cơn bàng hoàng.
“Dù sao thì, ông chủ đã lên tiếng rồi, nhất định phải bắt được hai người bọn họ.” Phương Bát nói một cách chắc chắn.
Cả hai lại áp sát.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!