Một người đẹp khác ở quầy lễ tân tiến lên và rót trà cho Diệp Vô Phong và Bạch Nhạn Phi.
Nhưng chẳng mấy chốc, người phụ nữ xinh đẹp tiếp đón họ ban đầu bước đến, mỉm cười nói: "Thật là ngại quá, thưa anh, sếp Trịnh của chúng tôi không có ở đây."
Diệp Vô Phong không quan tâm lắm: "Vậy đi tìm Lý Thích, sếp Lý Thích chắc có ở đây nhỉ?"
"Anh ấy cũng không có ở đây."
"Khi nào thì bọn họ trở lại?"
“Tôi cũng không biết.” Người đẹp cười khổ. Cô ta chỉ là một nhân viên lễ tân, làm sao có thể biết nhiều như vậy.
Diệp Vô Phong cũng không làm khó người đẹp nữa, nói: "Vậy tôi đi lên chờ, như vậy là được rồi chứ?"
Người đẹp có hơi do dự. Dù sao cô ta cũng biết bình thường người không có hẹn trước sẽ không được đi lên. Nhưng hiện tại xem ra lại lịch của Diệp Vô Phong cũng không nhỏ.
Cô ta có phần không biết làm sao rồi.
Bạch Nhạn Phi cười nói: "Yên tâm đi, chúng tôi cũng chỉ là đi lên, không làm gì cả, vả lại chúng tôi tới đây để bàn chuyện làm ăn, không làm gì khác."
Người đẹp cuối cùng vẫn để cho hai người Diệp Vô Phong đi lên. Cô ta cho rằng dù gì thì phía trên cũng có nhiều người như vậy, chắc hẳn sẽ không gây ra nhiễu loạn gì, một lát nữa cô ta sẽ đuổi theo dặn dò mọi người một chút.
Đến lúc đó sẽ có người trông chừng hai người bọn họ.
Khu vực làm việc của công ty Chính Hòa tương đối bình thường, không khoa trương như tầng một bên dưới, hơn nữa trên thực tế cũng chỉ có một số bàn làm việc.
Hầu hết các phòng đều được ngăn chia và sử dụng làm phòng huấn luyện.
Sau khi hai người Diệp Vô Phong đi lên thì tìm một căn phòng để ngồi xuống và xem quá trình huấn luyện của những vệ sĩ này.
Còn Trinh Phi và Lý Thích đã trở lại.
Quầy lễ tân vội vàng tiến lên: "Sếp Trịnh, sếp Lý, phía trên có một nam một nữ đang đợi hai người."
Trịnh Phi có chút tò mò: "Tìm chúng tôi? Để làm gì?"
“Nói là đến bàn chuyện làm ăn với anh, nhưng nhìn khí thế thì không giống, giống như là để điều tra các người hơn.” Người đẹp thành thật nói ra những gì mình cảm giác.
Trịnh Phi cau mày, trong khi Lý Thích khịt mũi: "Chắc không phải là con khốn A Mịch kia chứ. Rõ ràng vụ án này đã trôi qua lâu như vậy rồi mà cô ta còn dám đến tìm chúng ta. Cô ta nghĩ bây giờ còn có thể tìm được chứng có trên người chúng ta sao?"
Sắc mặt của Trịnh Phi cũng không tốt lắm. Bọn họ vẫn luôn biết A Mịch này là đặc vụ ngầm, chủ động tiếp quản vụ án từ nửa năm trước, cố gắng tìm ra bước đột phá từ phía bọn họ.
“Thôi bỏ đi, lên đó ứng phó một chút với cô ta là tốt rồi. Dù sao cô ta cũng không làm gì được chúng ta.” Lý Thích bất lực nhún vai, thật ra bọn họ cũng biết nên đối xử với A Mịch tốt một chút.
Họ cũng không muốn có mối quan hệ xấu với chính quyền, đặc biệt là khi
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!