“Chuyện này con không cần quan tâm nhiều, bố sẽ cho người xử lý” Nguyên Húc nói xong liền đi xuống, ông ta biết rằng cuộc rượt đuổi tiếp theo sẽ không thu được bao nhiêu kết quả.
Mặc dù nhà họ Nguyên rất mạnh ở phía Liêu Tây, nhưng ít nhất cũng phải nể mặt nhà nước, đấu súng ngoài đường thì thật hơi quá đáng.
Ngay cả phía nhà nước cũng sẽ không thể bỏ qua cho họ dễ dàng được.
Nguyên Húc cũng không muốn đối đầu với nhà nước.
Nguyên Đông Thành có chút tò mò: "Nhưng tầng một cũng có người của chúng ta, chỉ cần bảo người phía dưới bắt Bạch Nhạn Phi và Phong Lê Na lại là được rồi!".
CD2
Nguyên Húc liếc nhìn Nguyên Đông Thành: "Nếu như bắt được thì đã có tin tức tới rồi, còn không tới thì có nghĩa là vệ sĩ phía dưới đã thất thủ"
Sau khi Diệp Vô Phong đi xuống, nhìn thấy hơn chục tên vệ sĩ nằm trên mặt đất, hơn nữa còn đang trong tình trạng hôn mê, anh nhìn Bạch Nhạn Phi.
Bạch Nhạn Phi lắc đầu: "Không phải tớ làm, lúc tớ xuống thì mấy người này đã thế này rồi."
Diệp Vô Phong nói: "Bất kể như thế nào, trước tiên chúng ta phải rời khỏi nơi này đã. Vệ sĩ phía trên không biết có đuổi xuống không"
Mọi người gật đầu, Diệp Vô Phong trực tiếp lái xe của Phong Tử Nghĩa trở về nhà của Phong Tử Nghĩa, lúc này nhà của Phong Tử Nghĩa đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Có vẻ như Phong Tử Nghĩa đã định rời khỏi nơi này.
“Xem ra đã sớm chuẩn bị rồi, nhưng đáng tiếc là hiện tại mọi chuyện lại thay đổi như thế này” Diệp Vô Phong mỉm cười.
Phong Tử Nghĩa bất lực thở dài: "Thật xin lỗi, tôi chỉ mua vé máy bay cho gia đình chúng tôi, bây giờ tôi sẽ đặt thêm hai vé cho các người."
Khi đó, ông ta chưa từng nghĩ rằng Diệp Vô Phong và Bạch Nhạn Phi sẽ giúp bọn họ rời khỏi
đây.
Phong Lệ Na trông có vẻ bình tĩnh, nhìn váy cưới và cười nói: "Con đi lên thay quần áo trước."
Phong Tử Nghĩa lôi ra hai cái thùng xe đẩy, tất cả mọi thứ đều được đóng gói vào trong thùng xe đẩy, Lưu Hân Di lo lắng hỏi: "Giấy tờ đều đã đem theo hết chưa?"
Phong Tử Nghĩa gật đầu.
Diệp Vô Phong nhìn bộ dạng bận rộn của hai người bọn họ, trước tiên tự mình rót một chén trà, sau đó gõ bàn nói: "Thật ra hai người có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện."
Hai người đang thu dọn đồ đạc tò mò nhìn Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong cười nói: "Thật ra mọi người cũng không cần rời đi, xí nghiệp Thượng Đạt lớn như vậy, lại đang phát triển tốt như thế, nếu như trực tiếp vứt bỏ thì thật đáng tiếc."
Phong Tử Nghĩa bất lực nói: "Thực ra lúc chúng tôi chuẩn bị rời đi, chúng tôi đã bán cổ phần của xí nghiệp Thượng Đạt rồi. Bây giờ tôi không còn là chủ tịch xí nghiệp Thượng Đạt nữa."
Diệp Vô Phong mỉm cười: "Tôi biết mà, vậy thì ông có hứng thú đến xí nghiệp Thượng Đạt làm việc không? Tôi có thể chia cho ông mười phần trăm cổ phần."
Phong Tử Nghĩa nhìn Diệp Vô Phong có chút khó hiểu, đây là ý gì?
Đến Thượng Đạt làm việc có nghĩa là gì, lại còn chia cho ông ta 10% cổ phần.
Có nhầm lẫn gì không?
Diệp Võ Phong giải thích: "Tôi là người đã mua lại xí nghiệp Thượng Đạt của ông, và bây giờ xí nghiệp Thượng Đạt đã là công ty chi nhánh dưới tay tôi."
Phong Tử Nghĩa sửng sốt: "Cậu, cậu mua công ty của chúng tôi sao? Nhưng sao tôi không biết, lúc bán cổ phần tôi luôn chú ý, là công ty Hoa Cường đã thu mua lại."
Diệp Vô Phong gật đầu: "Đúng vậy, Hoa Cường là công ty của tôi. Để tối chính thức giới thiệu một chút, tôi tên là Diệp Vô Phong, chủ tịch công ty Hoa Cường"
Nhìn thấy Diệp Vô Phong vươn tay, Phong Tử Nghĩa đã có chút sững sờ, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!