Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Nguyên Đông Thành hừ một tiếng: "Mày nghĩ mình là siêu nhân sao? Tất cả vệ sĩ của tao đều có súng đấy! Mày cứ chờ chết đi!" 

"Diệp Vô Phong, tôi biết cậu, cậu là chủ tịch công ty Hoa Cường đúng không? Tôi nhớ rõ cậu đấy." Lúc này, bố của Nguyên Đông Thành nói một cách bình tĩnh. 

Tuy rằng Nguyên Húc là người bên lề của nhà họ Nguyên, nhưng trên thực tế ông ta có thể sống chung với dòng chính của nhà họ Nguyên, điều này đã thấy thực lực của Nguyên Húc rất mạnh. 

Lúc này, ông ta chỉ thờ ơ đứng chắp tay sau lưng, rồi nhìn Diệp Vô Phong. 

Diệp Vô Phong híp mắt: "Không ngờ cuối cùng tôi cũng bị bại lộ." 

Nguyên Húc cười ha hả: "Một nhân vật lớn như cậu xuất hiện ở Liêu Tây, đương nhiên tất cả mọi người ở Liêu Tây sẽ cảnh giác rồi, dù sao Liêu Đông lớn như vậy mà cũng bị cậu nuốt chứng, vậy thì nuốt luôn Liêu Tây cũng không phải vấn đề lớn, tôi đương nhiên phải đề phòng cẩn thận rồi.” 

Diệp Vô Phong chỉ cười nói: "Thật ra ông không cần phải làm như thế, nếu như tôi muốn ra tay với nhà họ Nguyên của ông, tôi nhất định sẽ thông báo trước cho ông. Tạm thời thì tôi chưa có quyết định này." 

"Nhưng đoàn đội của cậu chắc là đã đến đây rồi nhỉ? Còn có ý đồ với mảnh đất hoa viên Thương Trung Húc của nhà họ Nguyên chúng tôi mà, nơi đó cũng được coi là một tiểu khu quy mô lớn, công ty Hoa Cường các cậu muốn nuốt chửng một dự án lớn như vậy, có phải là hơi quá đáng rồi không?” Nguyên Húc nhã nhặn nở nụ cười. 

Nhưng trên thực tế, trong lời nói của ông ta có sát khí, Diệp Vô Phong có thể cảm nhận được, vốn dĩ mảnh đất đó có thể nắm trong tay với giá rất hời, dựa vào quan hệ của bọn họ và nhà nước thì tuyệt đối có thể có được giá hời, thậm chí không cần đấu giá, có thể trực tiếp mua nó từ nhà họ Nguyên với giá nội bộ. 

Nhưng không ngờ rằng công ty Hoa Cường đột nhiên nhảy ra, điều này khiến cho nhà họ Nguyên nhất thời cảm thấy khó chịu. 

Mới đêm qua, công ty Hoa Cường bất ngờ móc nối đến việc thuê và bán đất ở nơi này, sự xuất hiện đột ngột này của đối thủ khiến họ khó có thể cưỡng lại được. 

Cuối cùng, cuộc đấu giả khu đất chỉ có thể lùi lại một tuần sau đó. 

Lúc đó bọn họ không biết tại sao công ty Hoa Cường lại đột nhiên xuất hiện ở Liêu Tây, đối nghịch với nhà họ Nguyên bọn họ, bây giờ ông ta đã phần nào hiểu được rồi. 

Cả chính phủ và Công ty Hoa Cường đều muốn sao chép mô hình mẫu của Liêu Đông và đưa vào trong Liêu Tây. 

Định xác nhập cả Liêu Đông và Liêu Tây lại sao? 

Chuyện này không có gì lạ, bọn họ cũng biết lớn ăn nhỏ, chuyện này đã xảy ra từ bao đời nay, nắm được mảnh đất này trong tay thì công ty Hoa Cường sẽ thực sự có được chỗ đứng vững chắc ở Liêu Tây. 

Nếu muốn trục xuất công ty Hoa Cường thì sẽ phải tốn nhiều công sức hơn. 

Và sau khi trúng thầu loại dự án này, phía nhà nước sẽ không dễ dàng nữa, và mọi chính sách sẽ tuân theo dự án này. 

Dù sao thì phía nhà nước cũng biết rằng nếu những người đấu thầu được thay đổi thường xuyên, kết quả cuối cùng sẽ chỉ là sự lãng phí của mảnh đất này. 

Tất nhiên, Nguyên Húc không muốn công ty Hoa Cường thâm nhập vào Liêu Tây, và ông ta đã sớm nói với anh trai của mình về điều này rồi, ông ta tin anh trai mình cũng đã có một kế hoạch vẹn toàn rồi. 

Diệp Vô Phong mỉm cười: "Đoàn đội của tôi lợi hại như vậy sao? Có thể lấy được một dự án lớn như vậy à, nếu là như thế, tối nay tôi sẽ thưởng cho họ thật tốt." 

Nguyên Húc thờ ơ nói: "Công ty Hoa Cường của cậu muốn lấy dự án đó của nhà họ Nguyên, cho nên dù thế nào, các cậu cũng nên cẩn thận đi." 

“Cảm ơn đã nhắc nhở tôi, tôi sẽ cẩn thận.” Diệp Vô Phong mỉm cười, nhưng anh biết những vệ sĩ đó đã bắt đầu tiếp cận bọn họ rồi. 

Nguyên Húc vẫy tay với các vệ sĩ, và tất cả các vệ sĩ lần lượt mở chốt an toàn và nhắm vào Diệp Vô Phong. 

Nhưng động tác của Diệp Vô Phong nhanh hơn bọn họ rất nhiều, khi đám vệ sĩ này hạ tay trên chốt an toàn, Diệp Vô Phong trực tiếp hất văng mấy cái bàn xung quanh, sau đó tạo thành một vòng tròn, bọn họ ở bên trong vòng tròn này chống đỡ đạn. 

Bang bang bang bang! 

Viên đạn găm vào bàn, và những chiếc bàn kính đó bắt đầu vỡ tan. 

Diệp Vũ Phong vẫn đang đợi, anh đã rời khỏi vị trí của mình, anh tin Du Kinh Hồng sẽ nhanh chóng cử người tới đây giải cứu. 

Không phải anh không muốn ra tay, nếu chỉ có một mình anh, anh có thể tìm được một lổi để thoát ra, nếu may mắn thì có thể xử lý luôn Nguyên Đông Thành cùng Nguyên Húc. 

Nhưng bên cạnh anh còn có bốn người, anh chỉ có thể phòng ngự một cách thụ động. 

Sau khi đập một cái cốc xuống đất, anh nhặt hai mảnh vỡ lên và ném ra ngoài từ khe hởi giữa các bàn. 

Mục tiêu là Nguyên Đông Thành và Nguyên Húc. 

Nhưng ngay khi những mảnh vỡ sắp đâm thủng cổ cả hai thì một người xuất hiện trước mặt hai người, dùng hai tay tát xuống rồi đập cả hai mảnh vỡ xuống đất. 

"Thật là quỷ quyệt. Lúc này còn có tâm tư nghĩ cách giết Nguyên Đông Thành và tam thiểu, 

mày quá kiêu ngạo càn quấy rồi đấy.” Lục Phong Siêu tái mặt nhìn mấy người Diệp Vô Phong trốn phía sau mấy cái bàn. 

Sau khi hừ lạnh, anh ta cầm lấy một chiếc ghế trong tay, giận dữ hét lên rồi ném chiếc ghế xuống chiếc bàn mà Diệp Vô Phong dùng để đỡ đạn. 

Ầm! 

Mấy cái bàn mà Diệp Vô Phong bày ra đột nhiên có một khoảng trống, vệ sĩ nắm bắt cơ hội và bắt đầu bắn vào khoảng trống, dĩ nhiên không có cách nào để chặn khoảng trống trong lúc nhất thời được. 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!