Bắp Chân nghe được tiếng động thì ngước đầu, đột nhiên tròn vành rõ chữ nói với Thẩm Nguyệt một câu: “Nương, hắn rơi xuống nước rồi”.
Gần đây Bắp Chân học nói rất nhanh, mỗi ngày đều nghe được tiếng Thẩm Nguyệt trò chuyện với cậu bé, cậu bé phải phản ứng lại, có lúc không nói được nàng sẽ dạy bé nói, đến hiện tại diễn đạt ý đơn giản không phải là vấn đề quá lớn.
Thẩm Nguyệt thản nhiên lật một trang sách, nàng nheo mắt nhìn về phía bờ đối diện, thấy kẻ kia đang vùng vẫy trong nước, nhàn nhã đáp: “À, nương thấy rồi, hình như là tên chăn nuôi đó, có vay ắt có trả”.
Advertisement
Nếu như lần trước không phải là kẻ cho ăn này phát tín hiệu cho đám cá sấu thì phỏng chừng Bắp Chân đã được Tô Vũ thuận lợi đưa ra khỏi cung, hắn cũng sẽ không bị thương nặng như vậy.
Advertisement
Tên chăn nuôi này đáng đời.
Là hắn huấn luyện ra đám này, cũng không biết chúng có mang ơn hắn hay không.
Cá sấu rất mẫn cảm với việc có người rơi xuống nước, huống hồ thịt trong tay Bắp Chân đã rải xong, những con cá sấu này lại bắt đầu trở nên nóng nảy xao động.
Thẩm Nguyệt gấp lại sách, dường như không có việc gì mà dắt Bắp Chân đứng dậy đi vào trong phòng: “Nhìn tay con xem đều dính đầy dầu rồi, nương dẫn con về phòng rửa tay thôi”.
Bắp Chân vừa đi, cá sấu dưới chân lập tức vặn mình bơi về phía bờ đối diện.
Tên cho ăn ngã xuống nước còn đang giãy giụa, mặt nước cách bờ cao như vậy, vách tường lại trơn trượt, đừng nói tới việc cá sấu bò lên trên, một mình hắn cũng trèo lên không nổi.
“Cứu mạng! Cứu mạng! Mau tới cứu ta!”
Thị vệ- những người vốn đang né sang một bên để tránh ngửi mùi thịt thối nghe được tiếng kêu cứu liền vội vã chạy lại xem xét.
Kết quả là thấy tên cho ăn đó đã dính sát lên mép, xung quanh hắn nổi đẩy những con cá sấu nhìn thấy mà phát hoảng̣ đang rình rập chờ cơ hội.
Thị vệ thấy cảnh tượng này cũng lạnh cả sống lưng.
Tên cho ăn cưỡng ép bản thân phải bình tĩnh lại, hắn lặng lẽ vươn tay để thị vệ tóm lấy tay mình nhưng khoảng cách quá cao, thị vệ đành phải rút ra bao kiếm để hắn tóm lấy.
Hắn không dám manh động, cũng không biết tại sao trước đó những con cá sấu chết tiệt này kêu gọi thế nào cũng không chịu bơi tới, hiện tại lại tập hợp toàn bộ đến, trong mắt chúng hắn không phải là chủ nhân, mà là một miếng thịt sống, chỉ cần hắn động đậy, chúng sẽ tức khắc điên cuồng bổ nhào tới.
Bàn tay ướt đẫm của tên cho ăn nắm chặt lấy bao kiếm, thân thể hắn không khỏi run rẩy, sau đó gào lên với thị vệ: “Mau! Kéo ta lên ngay!"