Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

 Sau đó nàng lại nhét hai con rối nhỏ xuống đáy rương.  

 

Chờ sau khi thu dọn xong xuôi, Thẩm Nguyệt vừa ra khỏi cửa đã nhìn thấy Tần Như Lương đứng ở trong sân, cũng không biết hắn ta đến được bao lâu rồi.  

 

Hắn ta chỉ lẳng lặng nhìn qua, Thôi thị cất hầu hết những thứ gắn liền với hồi ức của Thẩm Nguyệt vào trong rương, để lại, đều là những thứ râu ria không quan trọng.  

Advertisement

 

Thẩm Nguyệt bước ra khỏi mái hiên, nói: “Sao ngươi lại tới rồi, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không chào mà đi, khi ra khỏi cửa lớn sẽ nói với ngươi một tiếng”.  

 

Advertisement

Tần Như Lương im lặng thật lâu mới nói: “Ta biết không cản được cô, bây giờ ta cũng không có khả năng giữ cô lại”.  

 

Thẩm Nguyệt nhíu mày, cười nói: “Sao ngươi lại nhăn nhó thế này, ta chỉ là bị hoàng đế giam lỏng trong cung mà thôi”.  

 

Tần Như Lương hỏi: “Vậy sau này cô có còn trở về nữa không? Tương lai cởi bỏ lệnh cấm rồi, cô có còn trở về nữa không?”  

 

Ý cười trên môi Thẩm Nguyệt lập tức phai nhạt.  

 

Tần Như Lương nói: “Sẽ không đâu nhỉ? Lần này đi rồi, sau này sẽ không trở lại nữa, trong Trì Xuân Uyển này sẽ không còn người phụ nữ nào tên là Thẩm Nguyệt nữa”.  

 

Thẩm Nguyệt nói: “Đang yên đang lành, ngươi nói mấy lời đa cảm này làm gì”.  

 

Tần Như Lương cười chua xót: “Rõ ràng sáng sớm hôm nay ta còn bị cô làm cho tức muốn nổ phổi, vậy mà ta vẫn mơ tưởng giữ cô lại, có phải ta điên rồi không?”  

 

 

 

“Núi xanh còn đó, nước biếc còn chảy dài, cũng không phải sau này không gặp lại”.  

 

Tần Như Lương nhìn nàng hỏi: “Thẩm Nguyệt, trong lòng cô có từng coi đây là nhà của mình không?”  

 

Thẩm Nguyệt ngẩn ra, khẽ cười trả lời: “Đối với ta, trước kia nơi này chỉ là một chốn dừng chân, mà bây giờ, cũng coi như là một ngôi nhà”. Nàng nhún vai, cố gắng nói với vẻ thoải mái: “Mặc dù trước kia từng có rất nhiều chuyện không vui, nhưng dù sao cũng không phải đều là ký ức tồi tệ”.  

 

Tần Như Lương nói: “Ta cũng luôn coi nơi này là nhà của ta, nhưng phải chờ đêm đến, khi cô chong đèn chờ ta trở lại ăn cơm, ta mới thật sự cảm nhận được hơi ấm của nhà. Có lẽ là cảm nhận của ta quá trì độn rồi”.  

 

Nếu hắn ta có thể nhạy bén hơn chút, có thể nhạy cảm hơn chút, lúc trước sẽ không làm nhiều chuyện tổn thương đến nàng như vậy. Hắn nên sớm buông bỏ mặt mũi, cố mà quý trọng nàng hơn nữa.  

 

“Tần Như Lương!”. Thẩm Nguyệt nheo mắt, ngẩng đầu nhìn hắn ta: “Sau này đừng chỉ cố chấp với một lựa chọn nữa”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!