Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

Cho dù muốn sàm sỡ nàng, hắn ta cũng muốn đợi nàng tỉnh lại, để hắn ta được sàm sỡ một cách rõ ràng và đường hoàng.

 

Khi sắp chạm vào nàng, Tần Như Lương mấp máy môi, lại thì thầm thêm lần nữa: “Thẩm Nguyệt, nếu cô không tỉnh lại, có lẽ mãi mãi không thể nào biết cha ruột của Bắp Chân rốt cuộc là ai. Có lẽ ta biết đấy, nếu cô tỉnh dậy, ta có thể suy xét tới việc nói cho cô biết”.

 

Bàn tay của Thẩm Nguyệt đột nhiên không co giật nữa.

 

Nhưng Tần Như Lương vẫn khẽ nhếch môi, ngay khi hắn ta cúi xuống, Thẩm Nguyệt nãy giờ không có phản ứng bỗng nghiêng về một bên chút xíu.

 

Tần Như Lương không thể hôn vào môi nàng.

 

Đến khi ngước mắt nhìn lên lần nữa, hắn ta bắt gặp Thẩm Nguyệt chậm rãi mở mắt ra, trong ánh mắt ấy vừa có chút ngái ngủ, vừa có sự cảnh cáo và chê bai.

 

Trông có vẻ như thần trí cũng tỉnh táo lắm.

 

Tần Như Lương ngồi thẳng dậy: “Quả nhiên lại bị ta chọc tức mà sống dậy rồi”.

 

Thẩm Nguyệt hé miệng, giọng nói khô khốc và khàn đặc: “Ngươi biết cha của Bắp Chân?”

 

Thần sắc của Tần Như Lương trở nên ảm đạm: “Không biết”.

 

“Ban nãy rõ ràng ngươi nói ngươi biết”.

 

“Đại phu nói rồi, cần nói điều gì đó kích thích cô, ban nãy cũng chỉ nói như vậy để lừa cô thôi”.

 

Thẩm Nguyệt mím mím đôi môi không có huyết sắc: “Ngươi khốn kiếp”.

 

“Sau này Bắp Chân lớn lên, cô nhìn xem thằng bé trông giống ai, chẳng phải tự biết rồi đấy sao”.

 

Nghĩ đến dáng vẻ của Bắp Chân, con trai giống mẹ, sau này lớn lên chẳng phải sẽ càng giống mẹ sao. Như thế thì còn nói gì được nữa.

 

Thẩm Nguyệt hít vài hơi thật dài.

 

Tần Như Lương vội hỏi: “Bây giờ cảm thấy thế nào rồi?”

 

“Ta cảm thấy rất không thoải mái”.

 

“Chỗ nào không thoải mái?”, Tần Như Lương thoáng căng thẳng.

 

Thẩm Nguyệt lặng lẽ nhìn hắn ta, sau đó ngoắc ngoắc tay gọi hắn ta đầy vô lực: “Ngươi qua đây”.

 

Thấy Thẩm Nguyệt có vẻ rất khó chịu, Tần Như Lương vẫn cúi người đến gần nàng. Bàn tay của hắn ta chống bên mép giường, Thẩm Nguyệt nhấc tay lên đặt trên mu bàn tay của hắn ta.

 

Tần Như Lương cúi đầu nhìn thử mà sững người.

 

Theo như hắn ta được biết, Thẩm Nguyệt chưa bao giờ chủ động cầm tay hắn ta.

 

Đúng lại vậy, trước khi hắn ta kịp rút tay về, Thẩm Nguyệt dồn sức nhéo hắn ta một cái: “Bây giờ ta vô cùng tức giận”

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!