Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Thẩm Nguyệt Một Kiếp Hồng Trần

Nếu như Thẩm Nguyệt bắt buộc phải vào thành thì để Tô Vũ vào thành cùng nàng lại thích hợp nhất. Tô Vũ là người chu đáo và có năng lực nhất trong số bọn họ.

Chắc là bởi vì gần đây quan hệ giữa Tô Vũ và Thẩm Nguyệt trở nên căng thẳng cho nên hai người mới phải tách ra làm việc, cuối cùng Thẩm Nguyệt mới tính toán để cho một người quan trọng như Tô Vũ ở ngoài thành.

Tần Như Lương là người đầu tiên không đồng ý, hắn ta cau mày nhìn Tô Vũ nói: "Hắn có ở lại cũng vô ích, chi bằng để ta ở lại còn hắn thì đi cùng cô vào thành".

Hạ Du nói: "Ta cũng nghĩ để đại học sĩ cùng cô vào thành thì tốt hơn, còn Tần tướng quân sẽ cùng ta ở lại đây. Ở đây có nhiều người tị nạn như vậy, một mình hắn ở lại có khi cũng không thể xoay xở nổi".

Thẩm Nguyệt không ngờ rằng việc để Tô Vũ ở lại ngoài thành sẽ bị Tần Như Lương và Hạ Du phản đối.

Hai người này không phải luôn không thích Tô Vũ hay sao?

Không đợi Thẩm Nguyệt đồng ý hay từ chối thì Tần Như Lương và Hạ Du đã mạnh mẽ đẩy Tô Vũ đến bên cạnh Thẩm Nguyệt.

Tần Như Lương còn lạnh lùng nói: "Nếu như ngươi không bảo vệ tốt cho nàng ấy thì cứ đợi đấy".

"Như vậy cũng tốt", Tô Vũ bình thản nói: "A Nguyệt, nếu như nàng có ý kiến..."

Thẩm Nguyệt nghiêm mặt nói: "Ta biết, ta vẫn có thể kiên nhẫn. Chính sự ở ngay trước mắt, ta cũng chẳng phải là người không phân rõ phải trái như vậy!"

Tô Vũ khẽ nhếch miệng cười nói: "Ý của ta chính là như vậy".

Sau khi thông báo cho đám thủ vệ đang làm nhiệm vụ trên tháp, gã thủ thành đã đích thân đi lên tháp, cười ha hả rồi nói với Thẩm Nguyệt: "Công chúa Tĩnh Nguyệt quả nhiên đã thay đổi suy nghĩ, vậy mới đúng chứ".

Gã thủ thành không quan tâm Thẩm Nguyệt muốn bỏ ai ngoài cổng thành, miễn nàng vào thành là được.

Dù sao thánh chỉ cũng chỉ thúc giục công chúa Tĩnh Nguyệt nhanh chóng trở về kinh.

Thẩm Nguyệt và Tô Vũ tạm biệt những người tị nạn bên ngoài thành, thân binh cũng để lại cho Tần Như Lương điều khiển, chỉ có nàng và Tô Vũ đi vào thành.

Hiện tại có đại tướng quân cùng phó sứ ở bên ngoài thành cùng dân tị nạn, nhóm dân tị nạn rất tin tưởng công chúa Tĩnh Nguyệt nhất định sẽ quay trở lại.

Thủ thành vẫn bố trí cung thủ trên tháp canh để đề phòng, nhưng lần này những người dân tị nạn đã không còn kích động như trước nữa.

Bọn họ nhìn theo Thẩm Nguyệt và Tô Vũ vào thành, sau đó cổng thành từ từ đóng lại.

Bên trong thành nhà cao cửa rộng, phố xá rộng rãi chỉnh tề, tuy rằng bây giờ khá tiêu điều nhưng vẫn không thể che giấu được sự thật rằng nó đã từng rất thịnh vượng.

Đã không có thương lữ lui tới ở trong thành, một tòa thành trống không như vậy sao không thể tạm thời sắp xếp cho dân tị nạn vào sinh sống chứ?

Thủ thành từ tháp canh bước xuống, phất quan bào bước về phía trước.

Cái bụng phệ cùng khuôn mặt tươi cười giả tạo của gã thật sự khiến cho người khác cảm thấy rất khó chịu.

Thủ thành nheo mắt nở nụ cười, nhìn Thẩm Nguyệt từ trên xuống dưới rồi thản nhiên nói: "Đây là Công chúa Tĩnh Nguyệt phải không? Đi đường đúng là vất vả quá, không kịp tiếp đón từ xa là do hạ quan thiếu sót".

Thẩm Nguyệt nhếch miệng nói: "Ta đã ở ngoài cổng thành từ lâu rồi, đâu phải đại nhân không biết, không cần phải nói những lời khách sáo đó".

Thủ thành lại liếc nhìn Tô Vũ rồi hỏi: "Còn vị này chắc là khâm sai sứ thần trước đó đã đến Dạ Lương hòa đàm".

Tô Vũ cũng thản nhiên nói với gã: "Bái kiến thủ thành đại nhân".

Thủ thành có ý ám chỉ nói: "Bây giờ Tần tướng quân còn ở ngoài thành, có phải công chúa đã đưa nhầm người vào thành rồi không?"

Nếu như gã nhớ không nhầm thì công chúa và Tần tướng quân mới là một cặp.

Sắc mặt Thẩm Nguyệt không chút thay đổi, nàng nói: "Nếu như không có Tần tướng quân ở đó xoa dịu người dân tị nạn thì chẳng lẽ đại nhân còn hy vọng người dân tị nạn ở ngoài thành sẽ không bạo loạn hay sao? Tần tướng quân quen thuộc chuyện binh gia cho nên mới là người thích hợp nhất để ở lại xoa dịu những người dân tị nạn".

"Vâng, vâng", thủ thành nói: "Vậy hạ quan xin phép đưa công chúa đến nơi nghỉ ngơi trước".

Tô Vũ và Thẩm Nguyệt đi theo phía sau gã thủ thành, sau đó lại có thêm sư gia của nha môn cùng một số quan viên khác trong thành lần lượt đến chào đón bọn họ.

Thẩm Nguyệt cảm thấy rất mệt mỏi khi phải đối phó với những kẻ này, vì vậy chỉ nói rằng mình đang rất mệt mỏi và yêu cầu gã thủ thành nhanh chóng đưa nàng và Tô Vũ đi nghỉ ngơi.

Gã thủ thành đã chuẩn bị một biệt uyển cho Thẩm Nguyệt và Tô Vũ, xung quanh rất yên tĩnh, có đầy đủ nha hoàn cùng gia nô để sai bảo.

Hoàn cảnh ở đây hoàn toàn không phù hợp với sự hoang tàn của nạn đói và thiên tai ngoài kia.

Cứ như thể những thứ ở nơi này không hề liên quan đến những chuyện đang xảy ra ngoài kia, hoàn toàn là một không gian tách biệt khác hẳn.

Ngay cả biệt uyển này cũng không bị tình hình thiên tai bên ngoài làm ảnh hưởng tới một chút nào thì huống chi là nơi ở của gã thủ thành và các quan viên khác.

Trước khi rời đi, gã thủ thành còn nói: "Công chúa hãy nghỉ ngơi một chút trước. Buổi tối hạ quan sẽ tổ chức yến tiệc tẩy trần cho công chúa, xin công chúa chiếu cố dời bước tới".

Thẩm Nguyệt không lên tiếng.

Thủ thành lại cười nói: "Vừa hay thánh chỉ của triều đình hai ngày trước cũng đã từ kinh thành tới đây, mời công chúa đến yến tiệc để tiếp chỉ".

Thẩm Nguyệt nhướng mày, dùng ánh mắt sáng quắc nhìn gã thủ thành rồi nhếch miệng cười nói: "Đây là một chuyện lớn, như vậy thì ta không đi không được rồi".

Thủ thành cười ha hả nói: "Hạ quan xin chờ tin tốt của công chúa Tĩnh Nguyệt".

Nói xong gã nhướng mắt nhanh chóng liếc nhìn Thẩm Nguyệt thêm lần nữa rồi mới xoay người rời đi.

Thẩm Nguyệt đang mặc một bộ y phục thường dân, mái tóc dài buộc ngang lưng, phục trang trông không quý giá một chút nào. Thời gian gần đây ở cùng với lê dân bá tánh cho nên cách ăn mặc của nàng cũng trở nên bình thường giống bọn họ.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!