Từ Triệt dư quang ngó đến bạn học nữ xoay người ôm Thẩm Khê phía sau, khóe miệng không tự giác hơi hơi gợi lên, không bắt được thứ tự tốt nhất cảm giác khó chịu tựa hồ tan đi không ít.
"Cậu đi lên lãnh đi"
Bạn nữ ban nhất dẫn đầu nói với Từ Triệt, nơi.
"Cậu tương đối có thể đại diện chúng ta."
Từ Triệt nghiêng đầu ngó ngó Thẩm Khê, hơi hơi gật đầu, bước đi đi lên. Bên ban hai một nam sịn chuẩn bị bước lên liền thu chân, hắn dùng khuỷu tay chạm vào Thẩm Khê.
"Ai, cậu đi lên đi"
"Mình? Không phải nói tốt... Ai!"
Thẩm Khê nói còn chưa dứt lời, đã bị nam sinh dẫn đầu một phen đẩy ra ngoài, ở dưới ánh nhìn đông đảo đành căng da đầu lên đài lãnh thưởng.
Trên đài, một nam một nữ song song đứng thẳng, Thẩm Khê trong tay cầm giấy khen, nhắm ngay màn ảnh mỉm cười. Có thể là rất ít khi có cơ hội đứng trước nhiều người như vậy cô cảm thấy ý cười trên mặt vô cùng cứng đờ.
Đột nhiên, sân thể dục hạ phát ra "Oa" tiếng kêu, Thẩm Khê không rõ nguyên do, nhưng lúc này thời gian chụp ảnh đã kết thúc, ngốc ngốc đi theo phía sau Từ Triệt xuống sân khấu.
Thẩm Khê trở lại lớp, hỏi nam sinh dẫn đầu.
"Vừa rồi các cậu gọi là gì?"
Nam dẫn đầu cũng vẻ mặt mộng bức, gãi gãi đầu.
"Mình cũng không rõ ràng lắm."
Nam sinh thảm đạm bát quái năng lực a... Thẩm Khê thương hại nhìn hắn một cái, quay đầu hỏi nữ sinh phía sau.
Nữ sinh kia ra vẻ mặt hưng phấn, để sát vào bên tai Thẩm Khê.
"Vừa rồi Từ Triệt cười!!
Trong thanh âm còn mang theo ức chế không nhịn được kích động.
Thẩm Khê cũng kinh ngạc không thôi, há to miệng.
"Cậu ta trước kia không cười sao? "
Nữ sinh chí khinh bỉ ngó Thẩm Khê liếc mắt một cái, tinh tế cùng nàng phổ cập khoa học khởi từ triệt tình huống.
"Không phải không cười quá, là rất ít cười... "
Thẩm Khê có Tống Tử Hoành, đối tiểu nam sinh không có nhiều hứng thú, có lệ ứng hòa vài câu, nữ sinh nhìn Thẩm Khê thất thần, dời đi mục tiêu cùng nữ sinh khác hồi tưởng lại việc năm đó
Sau khi đi học chính thức mấy ngày, ảnh chụp rửa ra dán lên bảng thông báo, Thẩm Khê cũng đi nhìn một chút, Từ Triệt cười rộ lên xác thật đẹp trai, nhưng mà cô ở bên cạnh cũng thật xinh đẹp nha!
Thẩm Khê chú ý chỉ ra ở trên người mình nhiều một ít, cô vô cùng tiếc hận di động giao cho chủ nhiệm lớp bảo quản, bằng không còn có thể chụp đem về cho anh rể nhìn xem.
Từ hành lang vọng qua đi, có thể nhìn đến người đứng ở bên giáo đường mục thông báo, Từ Triệt dựa vào vòng bảo hộ an nhiên nhìn đến Thẩm Khê đang xem ảnh chụp.
Tầm mắt cô dừng ở bức ảnh hai người chụp chung, chậm chạp không có rời mắt.
Từ Triệt nhìn chăm chú bóng dáng Thẩm Khê thật lâu, thẳng đến khu chuông réo, Thẩm Khê xoay người, hắn mới đi theo xoay người.
Thẩm Khê thực mau liền đem nuối tiếc nhỏ nhoi này vứt ra sau, bởi vì có càng chuyện quan trọng chờ cô, hôm nay, sắp đến ngày sinh nhật lần đầu nghe của cô trên thế giới này,cô không cấm chờ mong anh rể sẽ tặng mình quà gì.
Ngày sinh nhật Thẩm Khê vừa lúc rơi vào thứ sáu nên Thẩm Hủy sớm liền có tính toán cuối tuần gia đình họp mặt, cho nên Tống Tử Hoành đành phải dời ngày lên thứ năm chúc mừng sinh nhật em vợ.
Hắn có thể tìm lý do ngủ lại ở viện nghiên cứu, nhưng thứ năm là ngày đi học, không lý do để Thẩm Khê qua đêm bên ngoài, cho nên chỉ có thể là chờ đêm khuya tĩnh lặng lại đem người tiếp ra.
Ban đêm, Thẩm Khê chờ đến cơ hồ sắp đi ngủ, di động trong tay chấn động lên, cô giật mình bừng tỉnh, tiếp được điện thoại.
"Anh ở bãi đỗ xe."