Tống Tử Hoành lặng im một giây, Thẩm Hủy tự cho rằng bản thân sốt ruột không để ý, đem nam nhân trầm mặc trở thành không có phương tiện nói, tự động đem chuyện bụng Thẩm Khê không thoải mái quy kết cho nguyên nhân sắp tới thời gian hành kinh.
"Được rồi được rồi, Khê Khê có mang băng vệ sinh theo không?! Mà thôi đi, anh cũng không hiểu mấy chuyện này, để em nhờ chị Tĩnh đến xem như thế nào"
Nói xong, Thẩm Hủy liền treo điện thoại, qua tay liền gọi điện cho đồng nghiệp trong biện nghiên cứu - Ngô Tĩnh, làm ơn đi nhìn xem có cần hổ trợ gì không. Dù sao giữ phụ nữ với nhau những vấn đề này dễ chia sẻ hơn, đi mua băng vệ sinh cũng sẽ không xấu hổ. Tốc độ Tống Tử Hoành nhanh hơn giúp Thẩm Khê lau chùi sạch sẽ, mặc xong quần áo, mở cửa sổ thông gió, một loạt động tác mới vừa làm xong, liền nhẹ nhàng lắc lắc bả vai Thẩm Khê.
Có thể vì bị thao lâu, mệt, Thẩm Khê không động tĩnh. Hắn cũng không hề tiếp tục, thay cô sắp xếp chăn đệm, lúc này, chuông cửa vang lên. Tống Tử Hoành theo bản năng che lại tai Thẩm Khê, sợ cô bịchuông cửa đánh thức. Đợi thanh âm dừng lại, mới đi mở cửa. Cửa mới vừa mở, Ngô Tĩnh liền mang theo một tia trách cứ nói.
"Cậu đó, Khê Khê không thoải mái cũng không gọi tôi đến xem. Nếu không phải Thẩm Hủy gọi điện tôi cũng không biết, có phải cậu thấy ngại đúng không?!"
Tống Tử Hoành bất đắc dĩ cười cười, nghiêng người cho Ngô Tĩnh đi vào.
"Kỳ thật cũng không có việc gì, chẳng qua là Hủy Hủy quá khẩn trương."
"Khê Khê đâu?"
Ngô Tĩnh nhận nước, cũng không ngồi xuống, lo lắng hỏi. Ngô Tĩnh chỉ có một đứa con trai, đối với Thẩm Khê ngoan ngoan ngoãn ngoãn luôn rất yêu thích, nếu không phải tuổi Thẩm còn nhỏ, thì cô đã sớm có ý muốn đem Thẩm Khê về làm con dâu.
"Còn trong phòng ngủ, chỉ đau bụng trong chốc lát, hiện tại mới ngủ."
Ngô Tĩnh nhíu nhíu mày, đau lòng nói, "Ai u, tôi đến xem, nếu là quá đau thì nên uống thuốc mới được."
Cấu tạo phòng ký túc xá đều giống nhau, Ngô Tĩnh lập tức đi đến trước cửa phòng ngủ, Tống Tử Hoành vừa muốn giơ tay chặn lại nhưng cửa đã bị vặn mở. Giường trong phòng ngủ không phải giường đơn như trong viện bố trí, đã được đổi thành một cái giường lớn 1 mét 8 × hai mét, đầu giường bày biện hai cái gối đầu, Thẩm Khê nằm lên gối bên phải, gối bên trái cũng có dấu lõm như có người nằm qua, giường này vừa nhìn cũng đủ biết chính là chuẩn bị cho hai người ngủ. Khăn trải giường bên trái không bị Thẩm Khê ngủ cũng có chút nếp uốn, như là vừa có người nằm qua, Ngô Tĩnh cau mày, trong lúc nhất thời cũng không tiến lên đi xem Thẩm Khê. Không phải cô đa nghi, Thẩm Khê nằm trên giường đôi, mà bên kia, rõ ràng cũng có dấu hiệu có người từng nằm ngủ, nhưng trong phòng này, trừ bỏ Thẩm Khê chính là Tống Tử Hoành.Chẳng lẽ, khi nghỉ trưa hắn cùng Thẩm Khê ngủ ở một chỗ?! Nếu không phải, trong phòng cũng không thấy có cái giường khác..Ngô Tĩnh đánh gãy ý tưởng kháng cự trong đáy lòng, bởi vì ngày thường Tống Tử Hoành cùng Thẩm Khê cũng không có hành động ái muội quá giới hạn, mối quan hệ giữa bọn họ có phần giống cha đối tượng con gái hơn.Ngô Tĩnh sắc mặt ngưng trọng lui đi ra ngoài, làm Tống Tử Hoành ngồi trên sofa,cảm giác như chị em tri tâm nói chuyện.
"Tiểu Tống, ngày thường cậu cùng Khê Khê đều ngủ cùng nhau sao?"
Tống Tử Hoành biểu tình có chút kinh ngạc.
"Chị Tĩnh có phải đã hiểu lầm gì hay không ?"
"Cái kia rõ ràng là giường đôi..."
"Vốn là muốn đổi thì đổi, chủ yếu để ngủ được thoải mái,"
Tống Tử Hoành phản ứng thực nhanh, biểu tình vạn phần trấn định, vừa nói vừa đứng lên, đi đến một gian khác vốn là cấu tạo thư phòng trong phòng, vặn mở cửa, chỉ vào bên trong có một giường đơn.
"Nhạ, ngày thường Khê Khê ngủ chỗ này, giường ở phòng ngủ kia vẫn là em ngủ, nhưng hôm nay bụng Khê Khê khó chịu, em liền nghĩ để em ấy ngủ giường của em, dù sao cũng thoải mái hơn.