"Bảo vệ Thái tửi"
Trong cơn biến lớn, nhìn thấy cuộc binh biến ngay trước mắt, Tô Bình Bắc chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, hắn gần như theo bản năng hét lên một tiếng.
Một khi doanh trại phía Bắc thật sự nổi loạn, vậy thì những binh lính giết người như ngóe này sau khi giết chết Thái tử, tuyệt đối sẽ không ngại giết thêm cả nhóm của hắn.
Dù sao cũng chết, không bằng kéo theo thêm vài kẻ chết thay.
Tô Bình Bắc là con trai của chiến thần, từ nhỏ đã lớn lên trong quân ngũ, hơn ai hết hắn hiểu rõ những tên lính thô lỗ này mà hung hăng lên thì sẽ trở nên như thế nào.
"Xoạt"
Hàng chục tên cấm vệ quân lập tức xông vào, đồng thời rút vũ khí ra bảo vệ Lý Thần ở giữa, mắt nhìn chằm chằm đối đầu với tất cả binh lính của doanh trại phía Bắc.
Binh lính của doanh trại phía Bắc vốn dĩ đã vô cùng căng thẳng vì cái chết của Liễu Bân Thừa, cấm vệ quân vừa động, bọn họ lập tức hoảng sợ như chim sợ cung hồi.
Vũ khí của cấm vệ quân và vũ khí của binh lính doanh trại phía Bắc va chạm vào nhau, phát ra tiếng kim loại va chạm trong trẻo và chói tai, cấm vệ quân không dám ra tay, mà binh lính doanh trại phía Bắc cũng không dám manh động.
Lúc này, chỉ cần một người nóng vội bắn một phát súng, sẽ dẫn đến phản ứng dây chuyền, đến lúc đó muốn ngăn cản cuộc binh biến này sẽ rất khó khăn.
"Tất cả tránh rai"
Lúc này, Lý Thần quát lớn một tiếng, đẩy Tô Bình Bắc đang đứng che trước mặt mình ra, sau đó ra hiệu cho cấm vệ quân nhường đường.
Giày da của hắn giãm lên vũng máu chảy ra từ thi thể Liễu Bân Thừa, mỗi bước đi đều để lại một dấu chân đẫm máu, hắn tiến thẳng đến phía trước, nhìn thẳng vào binh lính của doanh trại phía Bắc Vũ Lâm Vệ.
Lúc này, lưỡi đao gần nhất cách Lý Thần không đến một mét.
Chỉ cần tên binh lính kia hơi kích động một chút, là có thể dễ dàng đâm lưỡi đao vào người Lý Thần.
Mà Lý Thần, không hề hoảng loạn.
Hắn lạnh lùng nhìn hàng trăm binh lính trước mặt, trong doanh trại, càng nhiều binh lính đang chạy ra ngoài.
Doanh trại phía Bắc này có tới tám nghìn binh lính, chỉ cần mỗi người một nhát đao cũng đủ băm văằm nhóm người của hắn thành nhân thịt.
Lý Thần đến đây là để giết Liễu Bân Thừa, bất kể Liễu Bân Thừa có lý do gì, hản đã động vào kho bạc, với tư cách là Thái tử, Lý Thần không thể không giết hắn.
Nếu không, uy tín của vị Thái tử nhiếp chính này sẽ bị hủy hoại hoàn toàn.
Hơn nữa, đây cũng là cơ hội tốt nhất để hắn kiểm soát doanh trại phía Bắc này, hắn không thể bỏ lỡ, càng không thể đem tính mạng quý giá của mình ra đây đùa giỡn.
Ánh mắt kiên định và quyết tuyệt, Lý Thần quét mắt nhìn khắp lượt, lên tiếng nói: "Liễu Bân Thừa lén lút cướp bóc kho bạc, tội chết không tha, ta đã có đủ bằng chứng, đây là vụ án rõ như ban ngày, là sự thật không thể chối cãi, không thể nào sai được."
Câu nói đầu tiên, Lý Thần đã định tội cho Liễu Bân Thừa, chiếm lấy chính nghĩa.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!