“Khí tức?” Từ nhỏ tới lớn tôi luôn sống cùng bà nội, cũng không phát hiện trên người bà nội có khí tức gì mà! Có điều lúc này tôi không chú ý tới chuyện của bà nội. Chắc chắn lần này là bà nội với Anh Cô giờ trờ, vừa rồi Phượng Tố Thiên nói dù Liễu Long Đình đưa tới chỗ Bạch Tiên cũng vô ích, vậy thì Liễu Long Đình nên làm sao đây?
Khi tôi đang định hỏi Liễu Long Đình còn cứu được hay không thì tiếng gõ cửa bỗng vang lên. Trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ đầu tiên là có phài bà nội tới tìm tôi không?
Bây giờ nghĩ tới bà nội, trong lòng tôi lại tràn đầy kinh hoàng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy không phải. Phượng Tổ Thiên nhìn thoáng qua phía cửa, nói với tôi rằng Hoàng Tam Nương dẫn theo hai con rắn nhỏ tới đây.
Nghe vậy, tôi nhất thời tò mò nhìn ra ngoài cửa, từ mắt mèo thấy không ngờ lại là Hoàng Tam Nuong dẫn em trai em gái của Liễu Long Đình tới đây, Long Đằng và Kiểu Nhi.
Đã mấy tháng không gặp hai đứa nó, trong lòng tôi nhất thời vui vẻ, nhanh chóng mở cửa mời họ vào nhà.
Thấy cửa mở, Kiểu Nhi và Long Đằng lập tức xô đẩy nhau vào phòng. Thấy tôi, Kiểu Nhi hỏi: “Chi Bạch, anh ba của em đâu? Chị hai kêu em với Long Đằng đến đón anh ba về nhà.”
Thấy Kiểu Nhi vui vè như vậy, tôi nhất thời xấu hổ, cứ như minh không chăm sóc được cho Liễu Long Đình, thật sự không dám nói cho Kiểu Nhi biết tinh huống hiện tại của Liễu Long Đình, “Anh ba ở đây.” Long Đằng đứng trước bàn trà, giờ đuôi con rắn nhỏ lên lắc lư mấy cái, lại nói với Kiều Nhi: “Anh ba còn nhỏ hơn cả em.”
Trời đất! Tôi thấy thằng bé Long Đằng cẩm Liễu Long Đình lắc lư, khiến tôi đau lòng gån chết, nhanh chóng chạy về phía Long Đằng nói anh ba của nó bị thương, không thể lắc lư kiểu đó. Có lẽ trước khi đến đây, Kiểu Nhi cũng đã biết được tình huống của Liễu Long Đình, bây giờ thấy Long Đằng ngây thơ như vậy, cô bé đi thẳng đến bên cạnh Long Đằng, ra vè người lớn dạy dỗ trẻ con: “Em không nghe thấy chị hai nói với chúng ta là anh ba trúng nguyễn rủa hà? Nếu em lắc lừ khiến anh ba xảy ra chuyện gì thì sau này chị thấy em lần nào đánh lần đó, để xem em lấy gì ra đến bù cho anh ba!”
Có lẽ bình thường Long Đằng đã quen bị Kiểu Nhi ức hiếp nên nghe vậy, cậu bé lập tức túm vat áo củi dầu, nhỏ giọng nói nó biết rồi. Kiểu Nhi răn day Long Đăng xong thì quay sang nghiêm trang nói với tôi: “Chị Bạch, em với Long Đằng nghe theo mệnh lệnh của chị hai đón anh ba về nhà. Chị hai sợ chị sẽ ôm hết trách nhiệm nên bảo em truyền lời cho chị đây đều là do anh ba tự làm tự chịu, anh ba liên luy tới chi, muốn em nói xin lỗi chị. Chờ anh ba khỏi bệnh rỗi, mong chị Bạch có thể tha thứ”
Tôi còn tường Kieu Nhi thấy Liễu Long Đình ra nông nỗi này thì sẽ khóc lóc thê thảm, hoặc là không để yên cho tôi. Nhưng thấy Kiều Nhi chẳng những không trách tôi mà còn truyển lời của Liễu Liệt Vân cho tôi, khiến tôi yên tâm, trong lòng nhất thời tràn đẩy xúc động muốn khóc. Tôi cúi xuống hôn lên gương mặt mềm mại của Kiểu Nhi, hỏi cô bé chị hai có thể chữa khỏi cho anh ba của cô bé sao?
Kiểu Nhi lắc đầu, nói không biết, phải về nhà chờ Liễu Liệt Vân nhìn xem tình huống thì mới biết được. Nghe vậy, tôi nhất thời không yên lòng. Hoàng Tam Nưong thấy tôi lo lắng thì nó tôi rằng Liễu Long hai Đình sẽ không sao đầu, cô ấy đã biết chuyện xảy ra mấy ngày nay rồi. Để dễ dàng đối phó với tôi và Liêu Long Đình, bà nội tôi đã xúi Phưong Tổ Thiên rời đi, sau đó lấy lời nguyền từ chỗ Anh Cô lừa tôi với Liễu Long Đình uống vào bụng, hơn nữa còn thừa dịp chúng tôi hôn mê mà gả tôi cho người khác, muốn cắt đứt ý tường kết hôn của tôi và Liễu Long Đình. Chung quy tiên gia cùng người kết hôn thì cũng phải tuân theo quy tắc, kết hôn thì cần hai bên đều chưa cưới gà, nhưng bây giờ tôi đã kết hôn, bày tiệc rượu mời khách quý, dâng nhang khói đồ cúng, coi như bảo cáo với ông trời. Nếu không lấy được đơn thỏa thuận ly hôn hoặc bằng chứng từ hôn của nhà trai thì tôi với Liễu Long Đình không có cách nào kết hôn.
Chẳng trách bà nội lại vội vã gà tôi trong mấy ngày đó, làm vậy chỉ vì chặn đường tôi với Liễu Long Đình, khiến chúng tôi không thể kết hôn, Bà nội của tôi chỉ là một người bình thường, không có khả năng biết nhiều chuyện như vậy. Lời nguyền là do Anh Cô đưa cho bà ngoài, chắc chắn là Anh Cô, chắc chắn là bà ta trà thủ tôi với Liễu Long Đình.
Phượng Tổ Thiên nằm trên sofa, nghe Hoàng Tam Nương nói vậy thì nở nụ cười, bảo với tôi rằng bà nội tôi xài chiêu này thật tuyệt, chỉ cần tôi gà chống thì không thể kết hôn với Liễu Long Đình, Nhưng bà nội cũng thật là, dù chọn chống cho tôi thì cũng nên chọn người đẹp trai một chút, chọn trúng một kẻ xấu xí, nếu đổi thành anh ta thì cũng không chịu để yên.
Tôi nhất thời trợn mắt nhìn Phượng Tố Thiên, hỏi anh ta có phải tôi kết hôn nên anh ta vui vẻ không? Phượng Tổ Thiên nửa đùa nửa thật nói: “Vui thì không vui, dù sao cô cũng gả cho thắng mập kia, tốt hơn là gà cho Liễu Long Đình. Thắng mập đó dễ đối phó, còn Liễu Long Đình thì khó đổi phó lắm.”
Nhắc tới tên mập kia, Hoàng Tam Nương nói tiếp: “Tên mập đó mới khó đối phó. Mẹ hắn ta cúng Hồ Tiên, tu luyện hơn hai ngàn năm, hơn nữa lệ khí rất nặng, cho dù tam gia đích thân đi đổi phó với Hồ Tiên thì cũng rất khó. Bà nội cô muốn gả cô cho nhà đó cũng là vì muốn Hồ Tiên có thể trấn áp tam gia.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!