Những trận chiến này khác với trước đó. Trước là loạn chiến, cường giả của các cảnh giới đều nhảy vào chiến đấu với nhau, duy chỉ có khoảng thời gian này là nội chiến của cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng.
Tần Vấn Thiên dấy lên sóng gió, sau đó đến Tô Phong cường đại cũng muốn lấy lại danh dự cho mình, cuối cùng là nữ thiên kiêu xinh đẹp Tử Tình Hiên, bách chiến bách thắng. Ở trong cảnh giới này, chỉ có Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên là toàn thắng, chưa có trận chiến bại nào.
Bởi hai người Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên hai không hề va chạm nhau nên quan hệ của bọn họ dường như rất tốt, thậm chí còn giống như nhân vật Tiên Vương từng nói vậy, có lẽ hai người này lại là tình lữ của nhau cũng nên.
Danh sách người thăng cấp của cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng này gần như có thể dự kiến, Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên chắc chắn có tên, Tô Phong vẫn còn một chút cơ hội, nhưng cơ hội này còn phải xem các người của các cảnh giới khác sẽ biểu hiện như thế nào. Ngoài ba người này, không ai ở cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng có thể lọt vào top hai mươi cường giả.
Bọn họ đã chú định chỉ có thể trở thành đệ tử nòng cốt bình thường, mất đi cơ hội tranh đoạt thân phận thánh tử, đương nhiên ngay cả top hai mươi cũng không bước vào được thì những nhân vật Tiên Vương cao cao tại thượng kia chắc chắn cũng sẽ không thèm coi trọng bọn họ.
Nếu cường giả Tiên Vương, đại năng trong Đông Thánh Tiên môn phải lựa chọn đệ tử thì chắc chắn họ sẽ lựa chọn từ top hai mươi thậm chí là chỉ chọn lựa người nằm trong top mười.
Sau khi Tử Tình Hiên chấm dứt chiến đấu thì lập tức trở về chỗ ngồi, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía nàng, thấy nàng ngồi ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, có cường giả cười nói:
- Quả thật bọn họ rất xứng đôi.
Thậm chí ngay cả Nhàn Vân Tiên Vương cũng quay đầu lại liếc mắt nhìn lướt qua hai người Tử Tình Hiên và Tần Vấn Thiên, thoáng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, nói:
- Các ngươi phải thật bền lâu nha. Ha ha.
Sắc mặt của Tử Tình Hiên hiếm thấy đỏ lên, khí chất lạnh băng của nàng dường như cũng biến mất. Giờ phút này, nàng khiến người ta cảm thấy kinh diễm, Tần Vấn Thiên cũng lúng túng lộ ra dáng vẻ tươi cười. Thật ra hắn không giao tiếp nhiều với Tử Tình Hiên, càng đừng nói đến chuyện yêu đương, hắn căn bản không có ý nghĩ như vậy, nhưng võ tu tu hành cường đại đến đâu vẫn là con người, quả nhiên vẫn có tính nhiều chuyện.
- Ngươi đừng để ý đến bọn họ.
Tần Vấn Thiên thấy Tử Tình Hiên thẹn thùng cười cho nên lập tức nói.
Tử Tình Hiên ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Tần Vấn Thiên, thấy ánh mắt của đối phương trong suốt, khuôn mặt tuấn tú với nụ cười mỉm vô cùng chói lọi. Người này thật sự là một nam tử hiếm có, nhưng dường như hắn cũng không nghĩ đến phương diện kia.
- Không sao, bọn họ chỉ là vui đùa thôi mà.
Tử Tình Hiên nhỏ giọng nói, lập tức dời ánh mắt ra chỗ khác.
- Ha ha. Chuyện vui đùa cũng có thể trở thành sự thật.
Quân Mộng Trần ở bên cạnh nở nụ cười. Tần Vấn Thiên liếc mắt, hung hăng nhìn chằm chằm hắn, Quân Mộng Trần làm mặt quỷ, nghiêm túc không nói nữa.
Tiếp theo, cường giả khác cũng lần lượt lên cổ đài chiến đấu, các cảnh giới lớn đều xuất hiện, không ít người có biểu hiện kiệt xuất cũng dần hiện ra, nhưng Tần Vấn Thiên phát hiện người có cảnh giới càng cao càng dễ dàng có biểu hiện kinh diễm, khiến người ta cảm giác được sự cường đại của bọn họ, điều này chắc có liên quan đến võ mạng mà tu sĩ tu hành.
Khi vừa bước vào Thiên Tượng cảnh, còn chưa thuần thục vơi cảnh giới mới, thủ đoạn tu hành cũng không nhiều, thực lực không đủ mạnh khiến hiệu quả cũng yếu hơn rất nhiều, cùng là nhân vật thiên kiêu tuyệt đại, chênh lệch với người không có cảnh giới cao sẽ được thể hiện ra rất rõ ràng.
Tu hành chính là như vậy, càng về sau các loại thủ đoạn cũng càng nhiều, lĩnh ngộ của mỗi người lại khác nhau, khác biệt mạnh yếu cực lớn, chênh lệch sẽ càng lúc càng rõ ràng, người ở trình độ thiên tài cũng sẽ thể hiện ra rất rõ ràng.
Bởi vậy không chỉ Tần Vấn Thiên mà ngay cả những nhân vật Tiên Vương kia cũng có thể cảm nhận được điều này. Bọn họ càng hiểu rõ tình hình này hơn bất cứ ai, trong mười ba châu của Đông Thánh, người nằm trong vị trí top ba phần lớn đều lấy người có cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng trở lên. Điều này có nghĩa là hai mươi cường giả cuối cùng được thăng cấp, tuy nói chia trung bình thì mỗi một cảnh giới có thể có hai người được vào, nhưng thật ra người ở cảnh giới cao sẽ xuất hiện nhiều hơn một chút.
Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên đều có cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng, hai người đều đánh bại thiên kiêu đệ nhất Lôi Châu, bởi vậy bọn họ gần như không cần lo lắng về chuyện thăng cấp lần này.
- Sư huynh, ngươi nói thử xem người nằm trong top ba rốt cuộc sẽ nhận được phần thưởng gì?
Trên Tiên yến, Quân Mộng Trần trò chuyện với Tần Vấn Thiên.
- Ta cũng không rõ, nhưng ít nhất chắc cũng nhận được bảo vật cấp Tiên Đài trở lên, nếu không cũng không xứng với trận chiến này.
Tần Vấn Thiên uống rượu cười nói.
- Đúng vậy. Đông Thánh Tiên môn chính là môn hạ đứng đầu mười ba châu của Đông Thánh, yến tiệc trăm năm mới có một lần, rượu ngon món ngon ở đây đều tiên phẩm, phần thưởng giành cho top ba cuối cùng, đương nhiên sẽ khiến người ta kích động. Tần sư huynh, chúng ta nhất định phải cố gắng tranh thủ giành được phần thưởng này vào tay mình, thêm cả Tình Hiên sư tỷ nữa, chúng ta sẽ cố gắng đi đến cuối cùng cùng nhau.
Quân Mộng Trần rất thích quan sát. Hắn chiến đấu vô cùng điên cuồng, nhưng nói thật ra thì khi Tần Vấn Thiên ở cùng với Tử Tình Hiên đều giống như một nam hài to xác vậy, sạch sẽ thông suốt, không có tâm cơ, rất đơn thuần.
- Ngươi tự tin đến vậy sao?
Tần Vấn Thiên thấy Quân Mộng Trần lạc quan như vậy cho nên lập tức cười to nói.
- Đương nhiên rồi. Tần sư huynh, tới bây giờ, vẫn chưa có người nào có thể khiến ta thật sự bạo phát ra toàn lực để chiến đấu. Ta tin huynh cũng vậy, chúng ta nhất định sẽ nằm trong top ba.
Quân Mộng Trần tràn đầy tự tin, nhưng hắn lại nghe được tiếng hừ lạnh:
- Thực là người cuồng vọng, không biết trời cao, các ngươi đều nằm trong top ba sao? Đám người Cô Tô Thiên Kỳ, Vũ Vương, Thương Ngạo Ly, người nào cũng có thiên phú cao hơn các ngươi, với cảnh giới như các ngươi ở trước mặt người khác, người ta cũng không thèm nhìn.
Người nói chuyện chính là Chu Vũ của Chiến Thiên Tiên Phủ, hắn và Cổ Chiến Thiên ngồi chung một chỗ.
- Chúng ta nói chuyện thì liên quan gì đến ngươi, đồ nhiều chuyện.
Quân Mộng Trần không khách khí nói.
- Cổ Chiến Thiên là thiên kiêu đứng đầu Vân Châu cũng không điên cuồng ngạo mạn như các ngươi, thấy chỉ còn lại một vài trận đấu thì đã tự cao tự đại, đúng là nực cười.
Chu Vũ tiếp tục châm chọc:
- Có khi đến cuối cùng ngươi lại chết trên Chiến Đài cổ cũng nên.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên chuyển qua, đôi mắt lạnh lùng liếc nhìn Chu Vũ, ánh mắt hắn lợi hại giống như kiếm. Quân Mộng Trần là sư đệ của hắn đương nhiên có thể tùy ý nói chuyện, nhưng Chu Vũ này cuối cùng lại nói lời nguyền rủa.