Trên Chiến Đài cổ, Tần Vấn Thiên và Tô Phong đứng đối diện nhau.
Thân thể Tần Vấn Thiên cao mấy trăm trượng giống như đâm vào trong trời cao, Tô Phong đứng ở dưới chân hắn, cảm giác nhỏ bé như vậy, dường như chỉ cần Tần Vấn Thiên bước một bước đã có thể giẫm chết hắn.
Nhưng khí tức của Tô Phong lại hoàn toàn không giống với mấy người trước đó, hắn đứng dưới chân Tần Vấn Thiên, chắp hai tay, ngẩng đầu nhìn về phía thân hình cực kỳ khổng lồ đó, thần sắc vô cùng bình tĩnh.
Hắn là thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu, ở cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng chỉ có mình hắn là thiên kiêu xếp thứ nhất của ở Đông Thánh mười ba châu, hắn vốn tưởng rằng đối với hắn, trận quyết chiến này chắc sẽ cực kỳ dễ dàng, nhưng lại xuất hiện một Tần Vấn Thiên có một lực lượng trấn áp tất cả, thân thể mấy trăm trượng này sừng sừng không đổ, dường như ở cảnh giới này không ai có thể tiêu diệt được hắn.
Nhưng dù như vậy, Tô Phong cũng không hề khiếp sợ chiến đấu, lùi một bước mà nói, cho dù Tần Vấn Thiên có khả năng nghịch thiên, có thể đánh bại hắn, nhưng ít nhất hắn vẫn có thể tranh thủ khi cơ hội xuất hiện, hai mươi người, cho dù mỗi cảnh giới có hai người thì cũng chỉ có mười tám người mà thôi, cho dù hắn bị đánh bại cũng muốn bị đánh bại một cách phong quang, khiến các Tiên Vương nhìn thấy sự cường đại của Tô Phong hắn.
Thắng trận này, hắn nhất định sẽ trực tiếp xuất hiện, nếu đánh thua, hắn sẽ giống như Tần Vấn Thiên, sẽ càn quét hết các cường giả còn lại trong cảnh giới Thiên Tượng ngũ trọng.
Tần Vấn Thiên cúi đầu nhìn Tô Phong, từ trong con mắt bình tĩnh của Tô Phong, hắn dường như nhìn thấy ngọn lửa đang cháy lên, nhân vật thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu này không ngờ không giống với những người trước đó.
Một uy thế khủng khiếp phóng ra, bàn tay Tần Vấn Thiên vung lên, có tiếng chuông vang lên, dường như lại xuất hiện chuông cổ khổng lồ tập trung ở giữa hư không.
- Ầm!
Tiếng sấm cuồn cuộn nổ vang, chỉ thấy trong một tích tắc, trên thân thể của Tô Phong bạo phát ra ra uy thế kinh thiên động địa, một đường ánh sáng sấm sét xuất hiện trên mặt đất, bóng người Tô Phong lập tức biến mất, trên Cổ Chiến Thiên chỉ lưu lại một chùm ánh sáng đáng sợ.
Giữa hư không xuất hiện một đường ánh sáng rực rỡ, đột nhiên Tần Vấn Thiên cảm thấy có một nguy cơ mãnh liệt, tiếng nổ đùng đoàng vang lên, chỉ thấy trước người hắn xuất hiện một đường ánh sáng chói lóa, thình lình bóng người Tô Phong xuất hiện ngay trước mắt hắn, thân thể vô cùng nhỏ bé đứng trước mặt hắn lại đánh ra một quyền quang kinh người, trên nắm đấm có một lực lượng có thể xé rách tất cả, công kích còn chưa hạ xuống, Tần Vấn Thiên lại mơ hồ cảm nhận thấy bề mặt da thịt đều sắp bị xé rách ra.
- Đây là...
Trong Tiên yến, mọi người cũng kinh sợ trước cảnh tượng bất thình lình xuất hiện này, lực lượng của Tô Châu bạo phát ra quá mạnh, thiên kiêu đứng đầu Lôi Châu tuyệt đối không phải là hư danh.
Trong Tiên yến, cường giả Lôi Châu đại địa tập trung ở đây, chỉ thấy trong mắt nhân vật Tiên Vương đứng đầu Lôi Châu hiện ra một nụ cười lạnh lùng. Tần Vấn Thiên rất cường đại, nhưng nếu như những người này thực sự cho rằng Tần Vấn Thiên có thể dễ dàng đánh bại Tô Phong thì đó hoàn toàn là một sai lầm.
Hắn nắm giữ Lôi Châu nhiều năm, nhưng thanh niên ưu tú như Tô Phong thực sự rất ít thấy, đây là một nhân vật yêu nghiệt hiếm gặp, lực chiến đấu của hắn khiến các Tiên Vương cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Trước đây Tần Vấn Thiên biểu hiện ra cường uy như thế cũng tốt, như vậy cũng có thể tôn lên lực chiến đấu của Tô Phong.
- Lực lượng không gian, còn có gió.
Các nhân vật cường giả có khả năng tới mức nào, thậm chí có rất nhiều đại năng Tiên Vương liếc mắt là có thể nhìn thấy được, trong nháy mắt Tô Phong dễ dàng bạo phát ra chân ý của bao nhiêu loại lực lượng, có thể trong nháy mắt trước khi Tần Vấn Thiên công kích, iến đến trước mắt Tần Vấn Thiên phát ra công kích cuồng bạo, là lực lượng của không gian và gió.
Còn trong quyền này của hắn, lại chất chứa cả sấm sét, không gian, gió và cả các uy lực chân ý khác dung hợp cùng nhau, hóa thành lực lượng xé rách vô cùng khủng khiếp, nếu như đánh trúng đầu hoặc mắt của Tần Vấn Thiên, tuyệt đối có thể tạo thành một đòn trí mạng, thật sự rất đáng sợ.
Giữa hai lông mày của Tần Vấn Thiên dường như xuất hiện con mắt thứ ba, phóng ra ánh sáng vô cùng đáng sợ, trực tiếp đâm vào trong con ngươi của Tô Phong, dường như thân thể hai người đang đứng giữa một tinh không mộng ảo, nhưng ở trong tinh không này, nắm đấm của Tô Phong vẫn ngoan cố đánh về phía trước, thế như chẻ tre, nhất định muốn đánh vào đầu của Tần Vấn Thiên.
Đòn này quá đột ngột, đột ngột đến mức khiến tất cả mọi người kinh ngạc, cũng khiến Tần Vấn Thiên trở tay không kịp, nhưng hắn vẫn mở ra cái miệng cực lớn, trực tiếp phun ra một luồng khí, trong phút chốc dường như có vô số chuông cổ xoay vòng trong hư không, chấn động về phía Tô Phong, tiếng chuông coong coong không dứt, nắm đấm của Tô Phong công kích đến đây, phá vỡ từng chiếc chuông cổ, nhưng những chiếc chuông cổ được phun ra từ miệng Tần Vấn Thiên dường như có thể vùi lấp Tô Phong, hắn đánh nát từng chuông cổ vô tận, nhưng lại giống như mãi mãi không có cách nào đánh đến điểm cuối.
- Giết!
Tô Phong nổi giận gầm lên một tiếng, Thiên Tượng ngôi sao lập lòe hiện lên, trên toàn người hắn có những ánh quang xé rách vô tận, dường như màn ánh sáng trong hư không cũng sẽ bị xé rách vụn vỡ mà rơi xuống, tất cả đều không làm Tô Phong sợ hãi, thân thể giống như lưu quang lao về phía đó, toàn bộ chuông cổ bị phá vỡ, không ai ngăn cản nổi.
Cuối cùng, hắn cũng nhìn thấy gương mặt to lớn của Tần Vấn Thiên, nhưng vào lúc này, đôi bàn tay to lớn đáng sợ kia của Tần Vấn Thiên giơ lên, trực tiếp cản lại tầm nhìn của hắn, bàn tay của Tần Vấn Thiên quá lớn, rất dễ dàng thì đã có thể hoàn toàn che phủ Tô Phong, chỉ cần là nơ igiơ lên thì Tô Phong hoàn toàn không nhìn thấy được phía trước.
Trên bàn tay này có phù quang đáng sợ chứa uy thế ngập trời, hiển nhiên Tần Vấn Thiên không dám có bất kỳ sự khinh thường nào đối với Tô Phong.
- Ầm!
Không có chuông cổ ngăn cản, chỉ trong nháy mắt, quyền uy xé trời ở trên chưởng ấn lớn vốn định đánh vào đầu Tần Vấn Thiên, lực lượng xé rách đáng sợ xuyên qua lòng bàn tay, khiến cho lòng bàn tay chảy máu.
Bàn tay lớn của của Tần Vấn Thiên hợp lại, dường như muốn trực tiếp bóp nát Tô Phong ở bên trong.
Thần sắc Tô Phong lạnh lùng, bản tay của hắn chợt run mạnh một cái, ánh sáng trong hư không bao bọc lấy thân thể của hắn, chỉ trong nháy mắt thân thể của Tô Phong biến mất, giống như có một đường ánh sáng hư vô từ trong bàn tay sắp khép lại kia bay ra ngoài.
Tần Vấn Thiên thu hồi đại chưởng ấn, ánh mắt liếc nhìn lòng bàn tay, ở đó có máu đang chảy ra, đại chưởng ấn chứa uy lực trấn thiên đáng sợ đã bị công kích của Tô Phong đánh phá.
Đôi mắt cực lớn nhìn về phía trước, chỉ thấy Tô Phong đang đứng giữa hư không, đắm chìm trong màn ánh sáng hư không màu vàng kim chói lóa.
- Công kích của ngươi tuy mạnh, nhưng ngươi tu luyện chiến thể khổng lồ như vậy, căn bản không đụng được đến ta.
Tô Phong mở miệng nói, Thiên Tượng ngôi sao sáng lập lòe trong khoảng không trên đỉnh đầu, lại là một trận gió bão khủng khiếp, điên cuồng chuyển động, trong gió bão, chất chứa tất cả uy năng xé rách, đồng thời, còn có một bông hoa sen tỏa ra màn ánh sáng bao phủ thân thể Tô Phong, giống như là một loại Thiên Tượng ngôi sao khác chứa những dao động hư không đáng sợ.