- Chiến quyết, đây chính là lực lượng ý chí của Tiên Điêu, có thể hóa thành Tiên Chi Chiến Quyết.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm than, càng toàn tâm toàn ý trầm luân trong đó, lĩnh ngộ truyền thừa của chiến quyết thần bí này.
Chiến quyết này thần bí khó lường, nhìn như chỉ có một loại lực lượng ý chí, nhưng ngươi lĩnh ngộ càng sâu, lại có thể thấy một số thứ khác với bình thường, là lực lượng ý chí hóa sinh, hóa thành chiến quyết, dung hòa với bên trong thân thể tu sĩ Võ Mệnh, cùng dung hòa với Tinh Khí Thần. Khí tức thần bí dao động trong cơ thể, trong không gian hư ảo, quanh thân Tần Vấn Thiên dường như bao phủ vòng sáng cường liệt. Trên người hắn mang theo chiến ý ngập trời, giống như một vị chiến đấu Tiên Vương.
Một lần lĩnh ngộ này đã mất mấy ngày, nhưng Tần Vấn Thiê dường như không cảm giác được thời gian trôi qua, căn bản không có chút cảm giác nào, giống như là vừa mới trải qua vậy. Bên trong không gian hư ảo ánh sáng mạnh mẽ rực rỡ không gì sánh được trên người hắn, ý chí chiến đấu vô cùng khủng bố, trong cơ thể phát ra tiếng nổ vang, dường như thân thể cũng muốn nứt ra, không thể chịu đựng cỗ ý chí chiến đấu mạnh mẽ này.
- Ầm ầm...
Thân thể hắn phát ra tiếng nổ vang khủng bố, ý chí của Tần Vấn Thiên biến thành thân thể hư ảo, thời khắc lĩnh ngộ này biểu hiện cho bản tôn của Tần Vấn Thiên, cùng với lĩnh ngộ của hắn, trong cơ thể vang lên một khúc hành khúc, lực lượng toàn thân nhanh chóng gia tăng, lực lượng khí tức trong cơ thể hắn giống như đang thăng hoa, muốn siêu thoát khỏi thân thể con người đã không đủ sức chứa đựng, khiến Tần Vấn Thiên có cảm giác như thân thể mình sắp nứt đôi.
Huyết mạch mạnh mẽ cuốn sạch mọi thứ, dường như Viễn Cổ Yêu Vương đều hiện thân, khiến ánh sáng huyết sắc lưu chuyển quanh thân Tần Vấn Thiên. Thân thể vững chắc bất biến, dần dần hấp thu cỗ ý chí chiến đấu kia, không ngừng thừa nhận tôi luyện, âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên, thân thể Tần Vấn Thiên dường như đang không ngừng phát sinh biến hóa.
Ở bên ngoài, phía trên Tiên Điêu ở nơi Tần Vấn Thiên đang đứng, chợt có tiếng nổ vang lên giống như phát ra từ trong thân thể hắn, tiếng nổ vang kỳ lạ này dường như biểu thị cho loại lột xác nào đó, khiến ánh mắt của tấ cả mọi người đều ngưng mắt nhìn Tần Vấn Thiên. Thân thể tên này xuất hiện phản ứng rất giống với Cô Tô Thiên Kỳ lúc trước, nhất định là đã chiếm được lực lượng truyền thừa kỳ lạ nào đó từ Tiên Điêu mới khiến thân thể xảy ra phản ứng kỳ lạ như vậy.
- Bách Tiên Lâm này làm ba trăm sáu mươi Tiên Điêu chính là ba trăm sáu mươi vị cường giả Tiên Nhân của Đông Thánh Tiên môn lưu lại truyền thừa. Phía trước đều là nhân vật Tiên Vương truyền thừa lại, nhất là mười tám tôn tượng này, nghe đồn đều là Tiên Vương phi thường lợi hại. Mặc dù là Tiên Nhân cũng đều đến đây tu hành nếu có cơ duyên. Đông Thánh Nhai có danh hiệu Thánh Địa tu hành phần lớn nguyên nhân là bởi Bách Tiên Lâm này, nhưng những bức tượng phía trước đương nhiên sẽ cực khó để có được lực lượng truyền thừa, chỉ có thể dựa vào cơ duyên cùng ngộ tính của bản thân.
Có thiên kiêu Đông Châu tương đối quen thuộc với Đông Thánh Tiên môn thầm nghĩ trong lòng. Nếu là người nào cũng có thể đơn giản có được truyền thừa từ những Tiên Điêu này thì đệ tử của Đông Thánh Tiên môn chẳng phải là đều vô cùng đáng sợ sao. Càng là cơ duyên truyền thừa cường đại, càng khó lĩnh ngộ, thì Tiên pháp càng lợi hại.
Cô Tô Thiên Kỳ và Tần Vấn Thiên cùng lĩnh ngộ một tòa Tiên Điêu, không biết ai có thể lĩnh ngộ sâu hơn ai. Cô Tô Thiên Kỳ hắn về sau phá không rời đi, tuyệt đối không phải bởi vì hắn đã hoàn toàn lĩnh ngộ thấu triệt, nhất định là đến bình cảnh, tự biết bản thân không có năng lực tiếp tục lĩnh ngộ nên mới rời đi tìm cơ duyên khác. Phía trước mười tám tôn tượng đừng nói là người Thiên Tượng cảnh giới, cho dù là Tiên Nhân cũng không thể lĩnh ngộ được hết lực lượng nguyên vẹn, chỉ có thể ngộ ra một chút da lông trong đó.
Bởi vậy theo loại ý nghĩa nào đó, đối vớingười không đủ ngộ tính muốn lĩnh ngộ Tiên Điêu phía trước thì thà lĩnh ngộ phía sau Tiên Điêu dễ dàng hơn chút còn có khả năng hiểu được một loại lực lượng, so với việc chỉ lĩnh ngộ được chút ít lực lượng nào đó còn hữu dụng hơn.
Thân thể của Tần Vấn Thiên chấn động rất lâu, có một vệt ánh sáng phát ra, thân thể của hắn dường như chiếm được một lần lột xác, mặc dù chỉ là thoáng qua rồi biến mất, nhưng khoảnh khắc ánh sáng lóng lánh vô cùng mạnh mẽ bao hàm chiến ý dày đặc kia vẫn khiến ánh mắt của tất cả những người phía sau đều chú ý đến hắn, trong mắt hiện lên phong mang.
Nhưng sau này, khi khí tức của Tần Vấn Thiên lại yên tĩnh trở lại, lộ ra toàn bộ tâm thân, dường như cả kể thời khắc này có người tập kích hắn, hắn cũng không thể phát hiện.
Lúc này, có một bóng dáng chậm rãi đi đến, người này chính là thiên kiêu Thái Âm Châu, toàn thân hắn không lộ ra một chút khí tức nào, hoàn toàn thu lại chỉ có ánh mắt mới có khả năng nhận ra sự hiện hữu của hắn. Nhìn người này, mọi người sẽ không tự chủ được mà sinh ra một hơi khí lạnh, người này khiến người ta có một cảm giác vô cùng âm trầm, giống như thợ săn hành tẩu trong đêm đen đang tìm bắt con mồi của hắn.
- Hắn muốn làm gì?
Có người nhìn động tác của người nọ, thấy đối phương đi đến sau lưng Tần Vấn Thiên, cách còn một đoạn đã ngừng lại, mọi người lập tức hiểu ra người này muốn đánh lén Tần Vấn Thiên.
Loại hành vi này rất ti tiện, nhất là đối với những thiên kiêu bước đến Đông Thánh Nhai. Quang minh chính đại cướp đoạt Tiên Đài chứng tỏ năng lực của ngươi, nhưng đánh lén để cướp đoạt Tiên Đài chỉ khiến người ta khinh thường ngươi.
Nhưng cũng không phải mọi người đều quan tâm đến nhận định của người khác, có một số người đã quen đi trong bóng tối, bọn họ cũng có thiên phú trác tuyệt, để đạt được mục đích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào, căn bản không quan tâm đến quá trình.
Tới gần Tần Vấn Thiên chính là một người như thế.
Tần Vấn Thiên cẩn thận.
Một âm thanh truyền ra, là Tử Tình Hiên đúng dịp thấy có người muốn ra tay với Tần Vấn Thiên nên nhắc nhở. Nhưng đồng thời khi nàng mở miệng, người đang thu lại khí tức toàn thân nội bỗng nhiên phóng lên. Tốc độ của hắn cực nhanh, giống như một tia sét màu đen, lưới hái Tử Thần cũng trực tiếp cắt ra, nhằm thẳng đến đầu của Tần Vấn Thiên. Dường như hắn muốn dùng một đao giết chết Tần Vấn Thiên, khiến thi thể hắn tách rời.
Một đòn này nếu như đánh trúng, Tần Vấn Thiên chắc chắn phải chết.
Nhanh quá, một đòn này nhanh quá rồi. Người này hình như đã phòng bị sẽ có người nhắc nhở, bởi vậy khoảnh khắc khi đối phương nhắc nhở hắn sẽ phóng ra bất ngờ, Tử Vong Liêm Đao sẽ lập tức chém xuống đầu của Tần Vấn Thiên.
Gần như đồng thời, chỉ thấy thân thể của Tần Vấn Thiên run lên mãnh liệt, tiếng chuông lập tức vang lên, từng tòa chuông cổ lượn lờ quanh người hắn, đồng thời có một màn sáng khổng lồ như chiếc chuông cổ trực tiếp bao phủ lấy hắn.
Tử Vong Liêm Đao chém xuống, âm thanh thùng thùng vang lên không dứt, nhưng lại không thể chém xuống đầu của Tần Vấn Thiên.
Chỉ thấy Tần Vấn Thiên đúng lúc này xoay người lại, thần sắc lạnh lẽo, tu sĩ Võ Mệnh có cảm giác vô cùng nhạy bén, nhất là tu hành đến loại cảnh giới này như hắn. Khi gặp phải nguy hiểm dù trong tích tắc cũng lập tức có khả năng nhận ra, hắn mặc dù chìm đắm trong tu hành, nhưng khi nguy cơ chân chính đánh xuống vẫn sẽ có tri giác nhạy bén như trước. Lấy thực lực của hắn, đủ để trong tích tắc làm ra phản ứng phòng ngự, cho dù Tử Tình Hiên không nhắc nhở cũng không thể uy hiếp được hắn.