Về phần thần thông công pháp bị phong ấn, bởi vì có người có thể tu hành thần thông công pháp lợi hại, có người nhưng không có, nhưng đây đều là người ngoại lai, cùng Tinh hồn với huyết mạch bất đồng, đây đều có thể thay đổi.
- Đi đi, Đông Thánh nhai là nơi chưa nhiều võ đạo của Đông Thánh Tiên môn, có nhiều cơ duyên đang chờ các ngươi, nếu có thể bắt được, sau khi ra ngoài thực lực có thể mạnh hơn mấy phần, mặt khác, ở trong Đông Thánh nhai có rất nhiều trận pháp không gian mô hình nhỏ, muốn đi ra ngoài, chỉ cần bước vào trong đó dẫn động là được, cuối cùng còn dư lại một ngàn người, coi như là thông qua khảo hạch, hiện tại các ngươi có thể tiến vào.
Người này dứt lời đã lập tức nhường ra vị trí, Đông Thánh nhai lớn đến khôn cùng, cứ như vậy hiện ra ở trước mặt mọi người.
- Quên bản thân, khả năng giác ngộ cao, là tu hành vong ngã.
Người nọ nói nhỏ một tiếng, đám người kia tức thì lóe lên chạy về phía Đông Thánh nhai, tia sáng không ngừng long lánh, chỉ thấy từng đạo thân ảnh điên cuồng bước vào trong đó, nối liền không dứt.
Đông Thánh nhai, quên mình tu luyện.
- Đi thôi.
Đám người Tần Vấn Thiên cùng nhau bước về phía trước, bay thẳng đến màn sáng, chỉ một sát na, một đạo lực lượng hư vô bao phủ đến, ngay sau đó Tần Vấn Thiên chỉ cảm thất thân thể bị lực lượng không gian bao phủ, chỉ một lát sau hắn đã ở trong Đông Thánh nhai.
Một mình một người, đứng ở trên Thương Mang đại địa, màn sáng trên bầu trời hóa thành lực lượng quy tắc, không ngừng phủ xuống thân thể hắn, xỏ xuyên qua thân thể của hắn, một cố quy tắc vô cùng cường đại, tại chỗ sửa đổi thân thể hắn, chẳng qua là trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên phát hiện trên người hắn có lực lượng vô cùng mênh mông, quy tắc lực lượng trong hư không phảng phất như chiếu rọi thân thể hắn, một cỗ liên lạc kỳ diệu, không có cách nào chặt đứt.
- Đây chính là Thiên Tượng cửu trọng ư, lại nói, tất cả người bước vào trong Đông Thánh nhai đều có lực lượng cùng cấp, chênh lệch tạm thời chỉ là huyết mạch cùng tinh hồn.
Tần Vấn Thiên đánh giá bên trong Đông Thánh nhai, thần thức điên cuồng khuếch tán ra, hắn phát hiện trong thần thức chỉ có một người, có thể thấy được Đông Thánh nhai rộng lớn thế nào.
- Cái đó là….
Tần Vấn Thiên thấy trên mặt đất có một không gian đồ án màu vàng, theo như lời cường giả Tiên Thai kia nói đó là truyền tống trận loại nhỏ, cùng màn sáng trên hư không có liên lạc, bước vào trong đó là có thể trực tiếp đi ra ngoài, dùng trong quá trình chạy trốn hoặc chiến đấu có thể thoát khỏi bị giết chóc.
Trong hư không ẩn ẩn có tiếng xe gió truyền đến, chỉ chốc lát sau đã có một người hiện ra ở trước Tần Vấn Thiên không xa, đúng là người trong thần thức của hắn, hiển nhiên đối phương cũng đã phát hiệ Tần Vấn Thiên.
- Người Kinh Châu.
Tần Vấn Thiên nhìn lướt qua trước ngục đối phương, hơn nữa người này ở Kinh Châu xếp hạng không thấp, chín mươi sáu.
Ông.
Trên thân người kia xuất hiện ánh sáng tinh hồn, chính là một pho tượng hung cầm đáng sợ, khiến cho đối phương tựa như sinh ra một đôi cánh chim, khí tức hung lệ bộc phát, chạy như điên về phía Tần Vấn Thiên, đối phương trảo một tay, lực lượng hung mãnh đáng sợ trực tiếp đánh đến.
Hơn một vạn người, chỉ lấy một ngàn, đây là ý gì mọi người lòng dạ biết rõ, nhiều người như vậy, hoặc là chết, hoặc là thông qua truyền tống trận loại nhỏ đi ra ngoài.
Bàn tay Tần Vấn Thiên vỗ ra, tự động phát ra thần thông chưởng ấn, nhưng chỉ trong chốc lát hắn phát hiện ra có một cỗ lực lượng quy tắc dường như trực tiếp cắt đứt chưởng ấn của hắn, không có chưởng ấn xuất hiện, thần thông công phạt của hắn bị phong ấn, loại phong ấn này, phá hư quy tắc.
Thình thịch...
Móng vuốt hung lệ cuồng bạo của đối Phương đánh đến, một tiếng vang nhỏ, thân thể Tần Vấn Thiên bị đẩy lui, trên cánh tay có dấu vết chảy máu.
Hai người lực lượng ngang nhau, cũng là Thiên Tượng cửu trọng, nhưng đối phương sử dụng Tinh hồn lực, Tần Vấn Thiên xuất thủ theo thói quen, sử dụng thần thông thất bại, lại không mượn lực lượng Tinh hồn, bị một kích đánh lui.
- Đông Thánh nhai này thật đúng là công bình.
Khóe miệng của Tần Vấn Thiên hiện lên nụ cười, lại thấy trên mặt đối phương hiện lên nụ cười trào phúng, nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Vân Châu đại địa hai mươi bảy, xem ra cũng không có gì đặc biệt.