Tần Vấn Thiên, khiêu chiến với cường giả Thiên Tượng Lục Trọng, liên tục tăng hai cảnh giới.
Cổ Chiến Thiên và hắn sau khi quét mắt nhìn nhau, bắt đầu hành trình chinh phạt của mình, với Thiên Tượng Thất Trọng cảnh giới hắn đến khiên chiến với Thiên Tượng Bát Trọng cảnh giới, con đường này giống với Tần Vấn Thiến, chiến đấu để tăng cảnh giới, cướp đoạt vòng sáng chiến khí màu tím, nhưng đúng lúc này, Tần Vấn Thiên sắp vượt qua cảnh giới thứ hai, mọi người đều cho rằng hành động này là Tân Vần Thiên muốn tuyên chiến với Cổ Chiến Thiên.
Ngươi tăng được một cảnh giới, ta liền mạnh hơn ngươi, tăng hai cảnh giới.
Dũng khí này, khiến cho người ta kinh hãi, đối thủ hơn ngươi hai cảnh giới, có thể không phải là nhân vật tầm thường, cũng là một nhân vật thiên chi kiêu tử tranh đoạt vòng sáng chiến khí, lúc này còn có thể đứng vững trên chiến đài Vân Thiên trở thành đài chủ, không phải là người yếu kém, không dám đứng ở phía trên tiếp tục chiến đấu chỉ có kết cục bị người cướp đoạt vòng sáng chiến khí.
Lý Dục cầm chắc lợi kiếm trong tay, toàn thân bao trùm kiếm khí, ánh mắt sắc bén như thanh lợi kiếm, có thể nhìn thấu tất cả, Tần Vấn Thiên tuy có thân hình năm trăm trượng, nhưng vẫn cảm nhận được sức ép từ kiếm khí xung quanh Lý Dục, là loại kiếm uy có thể uy hiếp được hắn.
Lý Dục chính là đối thủ của Tần Vấn Thiên trên chiến đài Vân Thiên, hắn có tu vi Thiên Tượng Lục Trọng, là một kiếm tu lợi hại, kiếm thuật kinh người, đã đánh bại rất nhiều cường giả, một đường cướp đoạt hơn một vạn trượng vòng sáng chiến khí, hơn nữa, người chú ý đều thấy được, hắn tuy xuất hiện trên chiến đài khá muộn nhưng lại mất rất ít thời gian để tranh đoạt vòng sáng chiến khí.
- Tên Tần Vấn Thiên này, thế mà dám khiêu chiến với Tinh La Kiếm Tông Lý Dục, hắn là gan lớn hay là điên rồi.
Phía dưới có người nhận ra Lý Dục, hắn cũng rất nổi tiếng, là một nhân vật thiên kiêu của Tinh La Kiếm Tông.
- Ha ha, Tinh La Kiếm Tông Thất Tinh Kiếm Khách Lý Dục, kiếm pháp của hắn vô cùng lợi hại, có lẽ lần này mười bảy vạn trượng vòng sáng chiến khí của Tần Vấn Thiên khí giữ được, mặc dù hắn có chiến lực kinh người những với sự chênh lệch cảnh giới này, Lý Dục không phải là quả hồng mềm tùy người nắn bóp.
Có cường giả biết được thực lực của Lý Dục thầm nghĩ.
Cường giả Tinh La Kiếm Tông cũng đã đến, mọi người nhìn thấy cảnh tượng này trong mắt léo lên sự sắc bén, nghe thấy một ông lão nói:
- Đây có thể coi là một cơ hội hiếm thấy với Lý Dục, một khi hắn thắng được Tần Vấn Thiên liền có được mười tám vạn trượng vòng sáng chiến khí, ngoại trừ Cổ Chiến Thiên không có người thứ hai vượt qua hắn, như vậy hắn không cần tiếp tục chiến đấu, chỉ cần xuống đài nghỉ ngơi.
Mười tám vạn trượng thật sự là một con số khủng, sau khi cuộc tuyển chọn này kết thúc cũng không có bao nhiêu người có thể đạt được, tuyệt đối không tới mười người.
- Cách chiến đấu của ngươi thật khiến ta khâm phục.
Ánh mắt của Lý Dục như hai thanh lợi kiếm, ngưng mắt nhìn thân hình khổng lồ trước mặt, lại không có chút sợ hãi, mà là chiến ý hừng hực, hắn là Lý Dục, thiên tài kiếm thuật của Tinh La Kiếm Tông, đối đầu với nhân vật thấp hơn mình hai cảnh giới sao có thể mất đi lòng tin chiến thắng, cho dù Tần Vấn Thiên mạnh như thế nào, hắn đều giữ vững niềm tin mãnh liệt, đây là lòng tin của một kiếm khách, kiếm khách ngay cả lòng tin cũng không có làm sao khiến cho kiếm của hắn đạt được vinh quang.
- Nhưng cuộc chiến này sẽ lấy đi mười bảy vạn trượng vòng sáng chiến khí của ngươi.
Lý Dục bình tĩnh lên tiếng, đột nhiên, lúc này trên chiến đài Vân Thiên tỏa ra luồng phong bạo kiếm khí.
Trong hư không, xuất hiện một đồ án chói lọi, đồ án như bao trùm bầu trời, nó vừa giống như một bức tranh cự kiếm, vừa giống như một đồ án bày bố kiếm trận, nó trải dài trên nền trời mang theo một cỗ kiến uy to lớn, từng tia sáng kiếm khí phát ra, bao phủ trên thân Lý Dục, như một vị tuyệt đại kiếm thánh, cả người hắn dường như biến thành một thanh lợi kiếm.
- Ta cũng chuyên về kiếm thuật.
Thân hình năm trăm trượng không lồ của Tần Vấn Thiên giống như chỉ cần một cái tát có thể nghiền nát Lý Dục, nhưng hắn không hề coi thương đối thủ trước mặt, tuy pháp thân mà lâu chủ Phiêu Tuyết tu luyện có thể làm cho hắn trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng đối thủ trước mắt có được sức mạnh có thể hủy diệt hắn.
Kiếm khí như vì sao trên bầu trời đêm lấp lánh hiện lên, thân hình cao lớn của Tần Vấn Thiên cũng được bao phủ một cổ kiếm uy to lớn, cả hai đều hiểu về kiếm thuật.
Thanh kiếm bá đạo Tần Vấn Thiên như một vị vương giả của kiếm thuật, nắm giữ mọi thứ, mà thanh kiếm Lý Dục này lại như có sinh mệnh, có thể hủy diệt tất cả, ẩn chứa một sức mạnh vô cùng to lớn.
Chỉ thấy Lý Dục bước lên trước, cả người như một thanh lợi kiếm, chỉ chớp mắt hắn liền đến trước mặt Tần Vấn Thiên, chém một nhát kiếm, đồ án trong hư không liền rực rỡ mà giáng xuống, một nhát kiếm trăm trượng như muốn chém đứt bầu trời, chỉ lưu lại một luồng ánh sáng trắng, một nhát kiếm này nếu chém lên thân thể Tần Vấn Thiên có lẽ thân hình khổng lồ ấy cũng bị chém đứt.
Bàn tay Tần Vấn Thiên đột nhiên cử động, một luồng sáng kiếm khí chói lọi hiện lên, từng nhát lợi kiếm hạ xuống, hóa thành một luồng ánh sáng rực rỡ, chỉ thấy Lý Dục trực tiếp chém một nhát kiếm bổ đôi luồng sáng ấy một cách nhanh chóng gọn gàng, có thể thấy được chỉ dựa vào luồng sáng kiếm khí ấy thì không thể nào ngăn cản Lý Dục.
Chiêu thức của một nhân vật thiên kiêu chi tử có cảnh giới Thiên Tượng Lục Trọng không đơn giản như vậy.
Chỉ thấy một thanh cự kiếm đen tuyền khổng lồ hiện ra, chém một nhát về phía trước, một tiếng nổ vang trời, hư không như bị nhát kiếm này làm cho rung chuyển, thanh cự kiếm này chính là lợi kiếm vương giả, hủy diệt tất cả, kiếm của Lý Dục chém tới, va chạm với thanh cự kiếm đen tuyền kia, khiến cho Tần Vấn Thiên lùi về sau một bước, trên thân bao phủ một luồng sáng rực rỡ, tùy ý để vòng sáng chém tới, vẫn không thể phá hủy thân hình khổng lồ của hắn.
Nhưng nhát kiếm này vừa hạ xuống, hắn liền cảm thấy lạnh sống lưng, một cảm giác sợ hãi khi gặp phải nguy hiểm, lập tức hắn nhìn thấy bản vẽ bao phủ trên thân Lý Dục như phủ trùm lên người hắn, nhát kiếm thứ hai chém ra, từ dưới chém lên trên, chiêu này gọi là Nhất Tuyến Thiên, chia là hai nhát từ trên xuống và từ dưới lên chém đối thủ làm hai.
- Bành