Người luyện chế ra trường mâu mang sắc đỏ đó chính là một thiên tài luyện khí của Tử Diễm tông. Lúc này, trong mắt hắn xuất hiện từng tia hưng phấn như điên, dường như phi thường hài lòng với việc bản thân luyện chế ra trường mâu đỏ rực đó.
Ở Tử Diễm Tông, hắn cũng thường xuyên luyện chế thần binh, tuy nhiên, từ khi hắn luyện khí cho đến nay, thần binh này là tác phẩm mà hắn thấy đắc ý nhất, hẳn mượn nhờ một tia lực lượng phù văn của Cửu Tiên Chung luyện chế mà ra.
Cửu Tiên Chung quả nhiên là vô cùng huyền bí. Hơn nữa, vừa rồi, hắn đã đạt được một tia chỉ dẫn từ trong Cửu Tiên Chung, điều này làm cho hắn vô cùng hưng phấn.
Hắn biết rõ, hôm nay, nơi đây tập trung vô số thiên kiêu. Mặc dù hắn tới đây là để thí luyện, muốn tìm lời giải đáp cho bí mật Cửu Tiên Chung là không thể nào. Có thể đạt được thu hoạch như vậy là chuyện đáng vui mừng, hắn không dám có quá nhiều yêu cầu xa vời.
- Tu vi người này không cao, ấy vậy mà luyện chế ra thần binh ngũ giai trung phẩm, cũng không tệ. Mấy nhân vật lợi hại kia e rằng còn có thể luyện chế ra thần binh đẳng cấp cao hơn nữa.
Trong hư không, Quận Vương Giang Lăng quận Bùi Thiên Nguyên mở miệng nói, Quý Không bên cạnh khẽ gật đầu:
- Người của Khương thị cùng người của Kỳ Môn tiên phủ đương nhiên có thể luyện ra, còn có vài thiên kiêu luyện khí khác, bọn họ cũng rất lợi hại. Có một thần binh đang luyện chế đã ẩn ẩn thành hình, e rằng sẽ là ngũ giai thượng phẩm.
- Những người này có trình độ luyện khí cao siêu, hôm nay, trước Cửu Tiên Chung, lại có thể mượn uy lực mà Cửu Tiên Chung hiển linh luyện chế ra thần binh càng mạnh hơn nữa. Chỉ tiếc, tiên và phàm cách nhau tuy chỉ một bước ngắn lại khó có thể vượt qua được.
Bùi Thiên Nguyên cảm thán một tiếng. Nếu có thể luyện tiên khí, không biết có phải chính một bước thành tiên hay không, hóa giải huyền bí của Cửu Tiên Chung.
- Cũng chưa chắc chắn. Giờ phút này, dường như Cửu Tiên Chung đã bị kích thích. Cửu Tiên Chung cộng hưởng kêu vang, phù quang càng mạnh hơn nữa thì lực lượng có thể mượn cũng sẽ càng mạnh hơn. Đây là kỳ ngộ, chưa biết chừng lần này huyền bí của Cửu Tiên Chung cũng có thể được mở ra cũng nên.
Trên hư không, các tiên nhân đều nhìn chằm chằm vào những thiên kiêu đang luyện khí ở phía dưới, thần sắc bọn họ mang theo hào quang khác thường.
Người Khương thị thì chú ý đệ tử của bọn họ, người Kỳ Môn tiên phủ thì chú ý người của tiên phủ.
- Lại có thần binh được luyện thành, là một chiếc rìu chiến, do luyện khí sư của Chiến Thiên tiên phủ luyện chế mà thành. Tuy vị luyện khí sư này tuổi tác đã cao, nhưng cũng coi như là lợi hại, luyện chế ra thần binh ngũ giai thượng phẩm, chiếc rìu chiến này chiến ý ngập trời, uy năng vô cùng, chỉ sợ một búa đập xuống là có thể dễ dàng giết chết người có cảnh giới dưới Thiên Tượng thất trọng.
- Không tệ.
Chu Hành Sơn của Chiến Thiên tiên phủ dõi mắt liếc nhìn lão giả luyện chế ra thần binh kia mà khen ngợi một tiếng. Bản thân hắn thực sự không phải luyện khí sư, chỉ có được thiên phú chiến đấu rất mạnh, hắn không luyện khí, hắn chỉ tìm hiểu về Cửu Tiên Chung, đáng tiếc, thứ hắn tìm hiểu được không đáng là bao.
- Khương Yển.
Tất cả các cường giả của Khương thị đều tập trung ánh mắt nhìn Khương Yển, chỉ thấy lúc này Khương Yển đang luyện chế một tòa tháp.
Bảo tháp chính là một trong những thần binh rất khó luyện chế, phương thức luyện chế phi thường phức tạp, tỉ lệ thất bại rất cao, có yêu cầu cực kỳ hà khắc đối với luyện khí sư, cần có lực khống chế chính xác tuyệt đối, chỉ cần không cẩn thận một chút là có thể thất bại.
Tuy nhiên, lần này, Khương Yển lại luyện chế bảo tháp, hơn nữa, bảo tháp đó đã ẩn ẩn thành hình, bảo quang lóng lánh, xung quanh bảo tháp có hỏa diễm màu vàng lượn lờ, lại sinh ra khí tức hàn băng, ẩn chứa lực phá hủy cực kỳ đáng sợ.
- Khương Yển muốn đột phá cực hạn của bản thân, câu thông với Cửu Tiên Chung, luyện chế bảo tháp để xem có thể nhận được sự tán thành từ Cửu Tiên Chung hay không.
Một vị trưởng lão Khương thị mở miệng nói. Lần này, Khương Yển lại làm cho hắn phải rửa mắt mà nhìn, hắn muốn tận mắt nhìn thấy Khương Yển đột phá giới hạn của bản thân, luyện chế ra một thần binh cường đại.
- Ông...
Từ tiếng kêu vang cộng minh của Cửu Tiên Chung, từng sợi phù quang sáng chói lưu động rót vào trong bảo tháp, lập tức ánh sáng của bảo tháp càng chói mắt, không ngừng rung động. Khương Yển thỉnh thoảng đánh ra vài cổ ấn, làm cho bảo tháp xoay tròn không ngớt, rốt cục, phù quang lưu động khắp bầu trời, ngay sau đó trong tháp bắn ra cột sáng đáng sợ xuyên qua màn trời, từ đó, một cỗ khí thế làm người ta giật mình kinh hãi bộc phát rất mạnh, vô cùng mạnh.
- Thành.
Khương Yển hét lớn một tiếng, bảo tháp phá không bay lên, bảo quang xuyên thấu thiên địa, phóng thích ra uy lực đáng sợ. Từ trong Cửu Tiên Chung ẩn ẩn sinh ra một tiếng chuông, dường như là đang bày tỏ sự công nhận đối với bảo tháp.
- Cực phẩm.
Trong mắt Khương Yển phát ra phong mang đáng sợ. Thần binh bảo tháp này chính là ngũ giai cực phẩm, có vẻ là thần binh thuộc đẳng cấp cao nhất của ngũ giai. Đây là trình độ mạnh nhất mà hắn từng phát huy được, Cửu Tiên Chung đúng là danh bất hư truyền. Tuy nhiên, thực đáng tiếc thay, huyền bí của Cửu Tiên Chung vẫn chưa mở, không có bị hắn giải khai, đáng hận.
Bỗng nhiên Khương Yển nhìn sang chung quanh, nhìn về phía Xa Viên đang ở gần Cửu Tiên Chung, thấy Xa Viên đang tập trung tinh thần luyện khí, trong mắt của hắn liền hiện lên một tia quang mang lạnh lẽo.
Ngay sau đó, thân hình Khương Yển lóe lên, phá không mà đi, sau đó hắn xuất hiện trước mặt Xa Viên, mở miệng nói:
- Xa Viên, thần bình mà ngươi luyện chế ra không bằng thần bình của ta, chỉ là một thanh trường thương, làm sao có thể vượt qua bảo tháp mà ta luyện chế, có lẽ tốt nhất là ngươi nên dừng tay đi.
Xa Viên nhướng mày, hắn liếc nhìn sang Khương Yển, khống chế bản thân không được phân tâm.
- Khương Yển.
Trong hư không, một vị trưởng bối của Kỳ Môn tiên phủ lạnh lùng hô một tiếng, Khương Yển ngẩng đầu, cười lạnh nói:
- Trước kia Xa Viên đệ tử của các ngươi ngông cuồng trước mặt ta, hôm nay chẳng qua chỉ là có qua có lại, yên tâm, ta sẽ không ngăn cản hắn, để cho hắn tiếp tục luyện chế.
Dứt lời, ánh mắt Khương Yển lại lần nữa đảo qua, nhìn về phía Tần Vấn Thiên đang ở một phương khác, trong mắt của hắn hiện lên một đạo sát ý, mang theo bảo tháp lao đi.