Trên người hắn cũng không có thiếu Không Gian quyển trục nhưng tại trước mặt tốc độ như vậy thì căn bản là không có một chút tác dụng nào. Cự ly truyền tống của không gian quyển trục của hắn còn không bằng cự ly thuấn di của người ta.
- Tiền bối, ta chỉ dẫn phương hướng, chỉ cần kéo dài được một thời gian ngắn là được, rất nhanh có thể giải quyết được .
Tần Vấn Thiên lớn tiếng nói.
Lý Mộ Bạch nhìn hắn một cái rồi nói:
- Tốt, ngươi chỉ dẫn đi.
- Nhanh, nhanh.. .
Dược Hoàng cũng gấp gáp, cái phi thuyền này là loại Pháp bảo chuyên về tốc độ, tốc độ của nó rất nhanh. Nếu như đối phương giống như bọn hắn có có được tốc độ Thần binh thì căn bản là không kéo giãn được cự ly.
- Giết.
Thần sắc Hàn Tiên lạnh lùng nhìn về phía đám người Tần Vấn Thiên nói rồi trên người một cỗ huyết mang khủng bố phát ra. Phía dưới có rất nhiều cường giả ngẩng đầu nhìn lên hư không thì thấy huyết quang ngập trời cuốn qua rồi rất nhiều người thân thể nổ tung mà trực tiếp hóa thành sương máu rồi bị hút về phía Hàn Tiên.
- Thật là ác độc.
Mạc Khuynh Thành thấy một màn như vậy thần sắc tái nhợt, Hàn Tiên, quá ác độc, dĩ nhiên một đường đi, một đường giết.
- Đi lên cao hơn đi.
Thấy vậy Dược Hoàng vội nói, Lý Mộ Bạch lập tức khống chế phi thuyền bay lên cao hơn trên không. Tuy nhiên Hàn Tiên dữ tợn nói :
- Các ngươi trốn không thoát được đâu, tiểu tử, kiếm của ngươi không tệ, sư huynh ta coi trọng nó rồi, còn nữ nhân của ngươi thì bản tọa coi trọng rồi. Ngươi mau ngoan ngoãn hiến lên thì ta lưu lại cho ngươi được toàn thây.
Hàn Tiên vừa giết chóc vừa nói làm cho thần sắc Tần Vấn Thiên trở nên cực kỳ dữ tợn.
- Ngươi phải chết.
Tần Vấn Thiên tức giận nói, quả nhiên, những cường giả Tiên Vực này căn bản không coi tính mạng người tại thế giới nhỏ bé này ra gì, cực kỳ tàn khốc và lạnh lùng.
- Nhanh, nhanh hơn nữa, loại tốc độ này còn duy trì được bao lâu đây.
Trong lòng Tần Vấn Thiên thầm hô, hắn có khả năng cảm ứng được vị trí của một cái thân thể khác của mình, dựa theo tốc độ kinh khủng này thì không lâu lắm nữa hai người sẽ gặp được nhau.
- Ta sẽ chết? Ngươi đang nói mơ sao?
Hàn Tiên cười lạnh nói.
- Tần Vấn Thiên, ngày trước ngươi tự cho là leo được lên thuyền của Dược Hoàng là có thể đối địch với cùng Hoàng Cực Thánh Tông ta ư, hết thảy cũng là ngươi gieo gió gặt bão.
Thánh Hoàng Tể Hình cũng lạnh lùng mở miệng nói :
- Vị bằng hữu kia của ngươi đã được người ta mang đi Tiên Vực rồi, người ta đã thành người của đại nhân vật như Đông Thánh rồi, ai còn có thể nhớ đến gã 'Thiên tài' ngươi tại cái thế giới thổ dân này nữa. Tuy nhiên chỉ có sau khi ngươi chết đi mới có khả năng đoạn tuyệt quan hệ giữa các ngươi, không giết ngươi, lòng ta khó yên a.
Người mà Thánh Hoàng ám chỉ đến tự nhiên là Thanh Nhi rồi. Nàng đã từng uy hiếp Hoàng Cực Thánh Tông nhưng đáng tiếc là đã bị mang đến Tiên Vực rồi, không thể để ý đến Tần Vấn Thiên, để ý đến việc tại Hoàng Cực Thánh Vực nữa. Không biết có phải là do biểu hiện của Tần Vấn Thiên tại thời điểm Đông Thánh Tiên Đế thu đồ để cho nàng thất vọng rồi hay không. Nói chung là nếu Tần Vấn Thiên còn sống mà đi Tiên Vực thì còn có khả năng liên lạc được với nàng, nếu như chết rồi thì liền triệt để đoạn tuyệt liên hệ đi.
- Còn có, lúc trước ngươi kém chút nữa là có cơ hội bái nhập làm môn hạ của đại năng, thật đáng tiếc là bị lỡ mất.
Từng đạo âm thanh truyền vào trong tai Tần Vấn Thiên, thiên tài vốn không có được Thánh Hoàng để ở trong mắt nhưng về sau lại có biểu hiện làm cho Thánh Hoàng chấn động nên vào lúc này mới có thể nói ra những lời này.
- Không ổn, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng mấy chốc sẽ lọt vào phạm vi công kích của bọn chúng.
Dược Hoàng thấy cự ly đang bị kéo gần thì trong mắt hắn hiện lên vẻ tàn nhẫn nói:
- Không được, ta đi ngăn chặn bọn hắn, các ngươi cứ đi trước đi.
- Không cần.
Tần Vấn Thiên hô :
- Cố nhanh lên, kiên trì thêm một chút nữa mà thôi .
- Tiểu tử, sau này tu hành cho thật tốt, tương lai của ngươi đó là trong Vô Tận Tinh Không. Hơn nữa, thân thế của ngươi có khả năng cũng không hề tầm thường, ta kỳ thực sớm đã đáng chết rồi, bây giờ có khả năng đánh một trận vì ngươi cũng coi như là viên mãn.
Dược Hoàng sờ sờ đầu Tần Vấn Thiên on hòa nói, lần đầu tiên biểu lộ ra quan hệ giữa hắn và Tần Vấn Thiên.
- Dược Hoàng tiền bối, sẽ rất nhanh thôi, tin tưởng ta đi.
Tần Vấn Thiên biết Dược Hoàng không tin hắn, suy cho cùng Tần Vấn Thiên hắn có năng lực gì mà đòi đối kháng với cường giả Chiến Tiên Cung chứ?
- Đã không còn kịp rồi.
Dược Hoàng nhìn thấy phía sau đối phương đã đang thử công kích, thiếu chút nữa liền công kích tới đây rồi.
- Giờ chết của các ngươi đã đến.
Thanh âm Hàn Tiên lạnh như băng truyền đến rồi huyết quang đã lan tràn đến bên cạnh phi thuyền. Thời khắc này Dược Hoàng hất tay Tần Vấn Thiên ra rồi cất bước đi ra phía trước, trên thân hắn bốc cháy lên Tiên Hỏa vô tận!