Các cường giả của Trượng Kiếm tông lục tục tụ tập, nghe Tể Nghiêm nói ở trong hư không, sắc mặt tất cả đều tái nhợt. Người từ Thiên Cương cảnh trở lên xử tử toàn bộ, quá tàn khốc!
- Hoàng cực Thánh tông thật nực cười a.
Có người quá bức xúc, quát:
- Chúng ta còn chưa làm chuyện gì không phải với tông môn, thế mà sắp sửa bị xóa diệt toàn bộ. Tàn bạo như thế, sau khi chết chúng ta cũng muốn nhìn xem Hoàng cực Thánh tông còn có thể xưng bá được bao lâu.
- Các ngươi đây là không chuẩn bị tự sát sao? Nếu nói như vậy, vậy giết không tha rồi vậy.
Hai tròng mắt của Tể Nghiêm lạnh lùng, không hề có chút tình cảm nào. Hoàng cực Thánh tông thống ngự thiên ạ, triệu tập chín đại phái các mạch vẫn chỉ vì thuận tiện cho bọn họ thống trị, có thể chọn lựa được anh kiệt trong thiên hạ mà thôi. Nhưng nếu có mạch nào uy hiếp đến Hoàng cực Thánh tông, không nghe lời, dĩ nhiên cần phải biết rõ tai họa ngầm, lần nữa nâng đỡ cho lực lượng đó.
- Tự sát? Sao không dứt khoát để cho Thánh hoàng xuất thủ, giết chúng ta không phải càng đơn giản hơn sao.
Từ Thương lạnh lùng trong lòng, hiểu được chỉ có đánh một trận.
- Chuyện thế này không cần làm phiền Thánh hoàng.
Tể Nghiêm nâng bàn tay lên, âm thanh chấn động hư không.
- Hoàng cực Thánh tông lệnh, Trượng Kiếm tông cấu kết địch nhân, làm phản tông môn, toàn bộ xử tử. Giết.
- Giết, giết, giết. . .
Sóng âm sát phạt chấn động thiên địa, lập tức cường giả vô tận đạp bước ra, đánh giết vào Trượng Kiếm tông từ tám hướng xông tới đánh giết. Những bóng dáng hạo hạo đãng đãng đó có khí tức vô cùng cường thịnh, đủ để phá hủy hết thảy.
Các cường giả Tử Lôi tông hội tụ cùng một hướng, chỉ thấy ánh sáng diệu thiên màu tím. Trong hư không xuất hiện một thanh cự kiếm màu tím dài đến vạn mét, có lực phá hủy vô cùng cuồng bạo. Các đại trưởng lão Tử Lôi tông đích thân thôi thúc kiếm này, dùng tinh thần chi lực dung nhập vào bên trong, cảm nhận được khí tức cuồng bạo bên này. Bỗng nhiên Từ Thương chuyển ánh mắt, phẫn nộ quát:
- Hầu Cửu Lôi, ngươi không thể chết tử tế được.
Hầu Cửu Lôi chính là lãnh tụ của Tử Lôi tông, phó tông chủ của Hoàng cực Thánh tông. Trường bào Hầu Cửu Lôi khoác trên người tất cả đều là đồ án lôi đình, trong tròng mắt mơ hồ bắn ra sức mạnh sấm sét. Hắn huy động bàn tay, cười lạnh nói:
- Trên hoàng tuyền các ngươi sẽ không tịch mịch.
Lôi đình giống như cự kiếm vạn mét sát phạt xuống. Ầm ầm… dòng khí hủy diệt không ngừng đánh giết, phá hủy hết thảy. Đám người dưới không kinh hãi muốn chết. Nơi cự kiếm đi qua hết thảy đều bị hủy diệt. Rất nhiều thân thể cường giả Trượng Kiếm tông bị xé nứt thành hư vô.
Cự kiếm màu tím đánh vào lãnh địa Trượng Kiếm tông, giống như thần hoa màu tím, mặt đất bị tê liệt bung ra. Không biết có bao nhiêu cường giả vẫn diệt tại chỗ, khiến cho ánh mắt của người Trượng Kiếm tông muốn nổ tung ra, sát niệm ngập trời.
Nhưng lúc này bọn họ tự lo còn không xong, cường giả Hoàng cực Thánh tông tiễu trừ đến, số lượng cường giả nhiều hơn mười so với một, nghiền ép xuống, đối với Trượng Kiếm Tông mà nói tuyệt đối có tính huỷ diệt.
- Từ Thương .
Một âm thanh lạnh lùng hàng lâm. Lão tổ Trượng Kiếm tông Từ Thương ngẩng đầu, chỉ thấy bầu trời có một tròng mắt màu vàng óng, tinh thần thiên tượng màu vàng rực rỡ xuất hiện, phảng phất có đồng tử vô tận xuất hiện.
- Thương Ưng.
Từ Thương nhìn chằm chằm lên bầu trời, kiếm ở trong tay, chung quanh dường như hóa thành một vùng kiếm vực.
Thương Ưng, lão hoàng chủ Đại Thương hoàng triều, sau khi thoái vị đi tới Hoàng cực Thánh tông đảm nhiệm ghế phó tông chủ, ngày thường tĩnh tâm tu hành, ý đồ xung kích cảnh giới Thánh hoàng.
- Trượng Kiếm tông tất nhiên diệt vong.
Thương Ưng lạnh nhạt nói, mắt vàng phun trào quầng sáng vạn trượng, xé hủy hết thảy. Một tích tắc này, cả người Từ Thương dường như đều đồng thuật thế giới màu vàng, vùng vẫy ở bên trong.
- Phá.
Từ Thương quát lạnh một tiếng, kiếm chém ra, xẹt qua thiên địa, nhiều đồng tử màu vàng trong hư không đều nát vụn, hai người đồng loạt đại chiến.
Mặc dù Từ Thương có thể chống lại Thương Ưng, nhưng Trượng Kiếm tông ở đâu? Đây không phải là một tầng cấp chiến đấu.
Chẳng qua là vào thời khắc này, xa xa một cổ ý niệm kinh khủng đánh tới, chiếu xuống cả vùng đất, lập tức một âm thanh già nua tức giận truyền ra:
- Ngay cả thế lực phụ thuộc mình mà Hoàng cực Thánh tông cũng chém tận giết tuyệt như thế này. Thật là tàn bạo bất nhân. Khó trách ngày xưa Thánh hoàng tử Tể Hiên ra tay giúp người vực ngoại bắt thiếu nữ Hoàng cực Thánh vực, khiến cho người người oán trách.
Một giọng nói từ trên trời giáng xuống, làm tất cả đều ngưng tụ thần sắc, ánh mắt nhìn về nơi xa xa, đồng tử không khỏi co rụt lại.
- Dược Hoàng, sự việc bên trong Hoàng cực Thánh tông ta, có liên quan gì tới ngươi.
Trong Hoàng cực Thánh tông, một ý niệm kinh khủng đánh tới bên này, khiến cho mọi người Hoàng cực Thánh tông chấn động lên. Là Thánh hoàng. Hiển nhiên Thánh hoàng cảm giác được Dược Hoàng hàng lâm. Hai người này đều tới một cảnh giới, cảm giác cường đại vượt qua tất cả mọi người.
- Hoàng cực Thánh tông tự xưng là bá chủ thiên hạ, nhưng chuyện vô đạo tàn bạo như thế nào, Dược Hoàng cốc ta thân là một thành viên của Hoàng cực Thánh vực, thì có nghĩa vụ quản đôi chút.
Tiếng của Dược Hoàng lại từ trên trời giáng xuống lần nữa. Lập tức xa xa có cường giả Dược Hoàng cốc đi tới, cầm đầu chính là một tôn Huyền Vũ khôi lỗi cường đại. Dược Hoàng đứng phía trên đám người, chung quanh tất cả đều là khôi lỗi siêu cường. Một đại quân khôi lỗi đang đi tới.
Hình dáng của Thánh hoàng cũng xuất hiện, hai bên đua nhau đi tới lãnh địa trên hư không của Trượng Kiếm tông, nhìn nhau cách xa xa.
- Như vậy, ngươi muốn quản như thế nào?