Về phần Trường Thanh đại đế chân chính khiến cho Đông Thánh bệ hạ thu đồ đệ, lúc này đang ngồi ở một nơi địa vực lượn lờ tiên khí. Trước người hắn có một mảnh hư ảnh tiên cung, đang hình chiếu tình hình bên trong tiên cung của Đông Thánh tiên đế.
- Nếu Đông Thánh đã đáp ứng ta, dĩ nhiên ta sẽ không nuốt lời. Chỉ cần con nói tiểu tử kia thực sự có thiên phú bất phàm, Đông Thánh sẽ xem xét thu hắn làm đệ tử. Nếu như Đông Thánh coi thường, cũng sẽ bảo những người trong tiệc rượu thu hắn làm đồ đệ. Những người này đều là nhân vật Tiên vực phi phàm. Nếu không thì làm sao có thể được Đông Thánh bố trí tham gia buổi tiệc. Thanh nhi, nếu con vẫn chưa yên tâm thì ra đây nhìn là được.
Trường Thanh đại đế thân hình cao gầy, khoác trên người một trường bào màu trắng, đôi mắt sâu không lường tinh không mênh mông. Lúc hắn giơ tay nhấc chân, tất cả đều hiển lộ phong thái riêng độc đáo của hắn. Lúc này thần sắc Trường Thanh đại đế ôn hòa, vẻ mặt tươi cười của một người cha tốt, làm gì còn có khí khái tuyệt thế chinh phạt Tiên quốc, chém giết thiên hạ nữa.
- Dạ.
Thanh nhi khẽ gật đầu, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng ngắm nhìn về phía trước. Nàng cũng nhìn thấy hình ảnh người Hoàng cực Thánh vực.
Ngoài Trường Thanh đại đế ra, trong một phương Tiên vực này có không ít đại năng cường giả đều có thủ đoạn siêu phàm, trực tiếp nhìn trộm cảnh tượng tiên cung bầu trời Hoàng cực Thánh vực. Thậm chí có đại năng giả lấy ý niệm càn quét toàn bộ Hoàng cực Thánh vực.
Tần Vấn Thiên đứng ở trên bầu trời của Dược Hoàng cốc. Hắn mơ hồ cảm thấy có ý thức đảo qua từ trên người hắn, rồi ngay lập tức biến mất. Hơn nữa ý thức đó liên tục mấy lần. Điều này khiến hắn cảm thán trong lòng. Nếu bước vào Thiên Tượng cảnh liền cho rằng mình là cường giả của một phương, thì thật sự chính là ếch ngồi đáy giếng rồi. Trước mặt Đại năng Tiên vực kia, bọn họ rất nhỏ nhoi. Nếu như hắn đắc tội với một nhân vật đại năng Tiên vực, chỉ cần đối phương biết được hắn đang ở vực thế giới này, một luồng ý niệm là có thể tìm ra hắn mà tru diệt. Chuyện này quá đáng sợ.
Con đường võ đạo của hắn vừa mới bắt đầu đặc sắc, đang tiếp xúc với thế giới Tiên vực.
Lúc này, chỉ thấy trong tiên cung trên bầu trời bất chợt có từng đạo ánh sáng chiếu rọi xuống, giống như ánh sáng thái dương chiếu rọi từ thiên khung. Những ánh sáng hoa mỹ vô song kia hóa thành từng đồ án rực rỡ vô biên, tích chứa lực lượng không gian cường thịnh. Sau đó đồ án kèm theo cột ánh sáng óng ánh cùng chiếu xuống từ thiên không.
Giờ khắc này, Hoàng cực Thánh vực mênh mông xuất hiện vô số cột sáng. Bên trong từng cột ánh sáng đều có đồ án màu vàng óng rực rỡ. Bên trong đồ án có ánh sáng thần văn lưu động, có lực không gian cường thịnh tràn ngập ở trong đó.
- Tiếp dẫn. Đây là ngày tiếp dẫn mà Đông Thánh Đình đã nói đó ư?
Mọi người Hoàng cực Thánh vực chấn động trong lòng. Ai nấy đều sôi động trong tâm. Một số nhân vật thiên tư bình thường cũng không kiềm chế được kích động, đi vào trong cột sáng này, đứng trên đồ án hoa mỹ màu vàng óng, ngẩng đầu, nhìn dọc theo cột sáng tới hư không, lại phát hiện chỉ có một mảnh hư vô.
Nơi nào đó tại Hoàng cực Thánh vực, một vị cường giả Thiên Cương cảnh không thể nén được bước chân vào trong đó, lập tức đồ án màu vàng óng lóng lánh quang hoa chói mắt. Ông… một tiếng vang truyền ra. Thân thể của hắn lập tức biến mất theo chùm sáng rực rỡ lóng lánh. Nhưng hắn không hàng lâm trong tiên cung bầu trời, mà là bị truyền tống đến một chỗ cao trên bầu trời. Khi hắn cảm giác được chỗ ấy, sau đó thì rơi xuống không trung.
Hình dáng của Đông Thánh Đình lại lần nữa đi lên trên trống trận, ánh mắt quét qua hạ không, cao ngạo lãnh đạm lên tiếng:
- Lấy ý thức cảm giác tình cảnh bên trong tiên cung, cũng giống như các ngươi trao đổi Vũ Mệnh Tinh Thần vậy. Cảm giác không được phạm vi tiên cung thì không có tư cách bước lên tiên cung.
Âm thanh chấn động Hoàng cực Thánh vực, khiến cho vô số người tâm thần ngầm chấn động. Cảm tri không được, bọn họ liền không có tư cách bị tiếp dẫn.
- Dược Hoàng tiền bối, Khuynh Thành, ta đi qua đây.
Tần Vấn Thiên quay đầu lại, nói với Dược Hoàng và Mạc Khuynh Thành ở bên cạnh.
- Đi thôi.
Dược Hoàng mỉm cười gật gật đầu, hy vọng Tần Vấn Thiên có cơ hội bái nhập môn hạ Đông Thánh tiên đế. Cứ như vậy, thế lực của Hoàng cực Thánh Tông sẽ không có tư cách nhìn Tần Vấn Thiên. Bọn Thánh hoàng thấy Tần Vấn Thiên cũng phải cung kính bái kiến. Làm sao còn dám hạ Thánh hoàng lệnh tru diệt Tần Vấn Thiên tại Hoàng cực Thánh vực.
Tần Vấn Thiên chậm bước ra, đi tới một cột sáng hàng lâm xuống. Khoảnh khắc hắn đi vào trong cột sáng, hắn cảm thấy một lực tinh thần dao động vô cùng mãnh liệt, đồ văn màu vàng dưới chân cấp tốc lưu động, phảng phất có lực không gian khiếp người bao quanh thân thể hắn.
Tần Vấn Thiên nhắm mắt lại, cảm giác thẳng hướng lên theo cột sáng. Hắn mơ hồ cảm thấy cột sáng ấy do hàng tỷ quang hoa ngưng tụ sinh ra. Mỗi một sợi quang hoa đều là lực tinh thần, giống như là tinh thần chi quang từ trên cửu thiên tinh hà rơi xuống.
Một tích tắc này, Tần Vấn Thiên hoàn toàn hiển hiện ra cảm giác mạnh mẽ. Chỉ trong một tích tắc, cảm nhận của hắn đi tới một tòa tiên sơn. Ngọn tiên sơn mờ ảo ấy đã có không ít cường giả hàng lâm, đang thông qua tiếp dẫn tiên quang cường giả đi lên.
- Tốc độ thật nhanh. Xem ra Hoàng cực Thánh vực có rất nhiều khách Tiên vực tới, chỉ là bọn họ đều ẩn giấu ở trong Hoàng cực Thánh vực.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Hắn vẫn chưa lấy ý thức rơi vào tiên sơn giống như trao đổi Vũ Mệnh Tinh Thần, cảm nhận của hắn còn có thể tiếp tục hướng lên trên.
Phảng phất có một cổ lực lượng vô hình trở ngại cảm nhận của hắn. Nhưng Tần Vấn Thiên không chút do dự nhẹ nhàng lướt đi trên không, vọt thẳng phá trói buộc. Trong phút chốc, hắn đi tới một tòa tiên sơn cao hơn. Nơi này tương tự cũng đã có người tới. Ngọn tiên sơn này xa hơn tòa tiên sơn thứ nhất.
Xem ra, từ khoảnh khắc tiếp dẫn kia, khảo nghiệm đã bắt đầu rồi.