Tần Vấn Thiên thấp giọng hỏi. Cảnh giới của Hoàng cấp Thánh tông Thánh Hoàng và Dược Hoàng là rơi vào tầng nào?
- Sư tôn cũng đề cập qua chuyện này. Sư tôn nói nếu lời đồn là sự thật, chàng phải tranh thủ cho thật tốt. Nếu như có thể trở thành đệ tử của đại năng giả như thế, Hoàng cấp Thánh tông đều cung kính tới cửa chịu đòn nhận tội. Thánh hoàng cũng phải cúi đầu. Theo như lời đồn, đại năng giả ấy phun một ngụm khẩu khí là có thể tru diệt Thánh hoàng.
Mạc Khuynh Thành có vẻ rất thú vị, mở miệng khẽ cười.
- Vấn Thiên, nếu như chàng có thể trở thành đệ tử của một đại năng giả như vậy mới tốt. Lúc đó khiến cho bọn người Hoàng cấp Thánh tông lũ lượt chạy đến Dược Hoàng cốc ta xin nhận tội, chàng sẽ không cho phép bọn họ bước vào cửa.
- Làm gì dễ dàng như vậy. Hơn nữa đây chỉ là lời đồn mà thôi, còn chưa biết thật giả thế nào.
Tần Vấn Thiên nhìn vẻ mặt tươi cười của Mạc Khuynh Thành, nựng nịu gương mặt của nàng.
- Nếu có lời đồn truyền đến Hoàng cấp Thánh vực, rất có thể đó là sự thật.
Mạc Khuynh Thành nói.
- Vậy cần phải đề thăng thực lực cho thật tốt, mới có hy vọng bái nhập làm môn hạ của đại năng giả.
Tần Vấn Thiên kéo tay Mạc Khuynh Thành, lập tức chậm bước ra, trong phút chốc hai người hàng lâm tại một động phủ tu hành giữa đỉnh núi. Tần Vấn Thiên ngồi xếp bằng. Mạc Khuynh Thành ngồi ở bên kia nhìn sang. Nàng nhìn theo bóng lưng của Tần Vấn Thiên và dịu dàng nhoẻn miệng cười, không tới quấy rầy Tần Vấn Thiên nữa.
Thế giới của Tần Vấn mạn thiên quang rực rỡ. Dường như hắn đưa thân vào tinh không vô tận, quanh thân đều là mạn mạn thiên thần. Từng luồng lực lượng đáng sợ tràn ngập chung quanh thân thể, hiển lộ lực phá hoại thật mãnh liệt.
Tần Vấn Thiên chợt động tâm, những hạt phá hủy đáng sợ này được phân giải ra, hóa thành từng luồng chân ý của lực lượng, mộng, lực, yêu, kiếm.
Đồng thời, có một cổ lực lượng mới tràn ngập hư không. Loại lực lượng này có ánh sáng mãnh liệt, đầy rẫy khí tức trấn áp, dường như có thể hóa thân thành từng cái chữ cổ to lớn “Trấn- .
Tần Vấn Thiên giơ tay vung lên, lập tức chữ cổ bay lơ lửng. Từng lực lượng trấn bạo sát ra, trấn áp tới bốn phương tám hướng. Ánh sáng vàng bùng lên, như muốn trấn sát cả hư không.
- Sau khi bước vào Thiên Tượng cảnh, lĩnh ngộ bốn loại chân ý, lại quay về lĩnh ngộ chân ý ư? Dường như rất là đơn giản.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ. Khó trách có ít người trước đây theo đuổi một loại lực lượng cực hạn, gắng đạt tới đi trước bước vào Thiên Tượng cảnh. Chờ cho đến bước vào Thiên Tượng cảnh, lại lĩnh ngộ chân ý khác sẽ bớt khó khăn hơn rất nhiều.
Tuy nhiên làm như vậy là có chỗ thiếu sót. Không giống như Tần Vấn Thiên, hắn đã lĩnh ngộ bốn loại chân lý võ đạo, lại dung hợp chân lý võ đạo hóa thân thiên tượng, cơ sở vô cùng xác thực. Người như vậy dù có bắt đầu lĩnh ngộ chân ý tích chứa trong lực lượng tinh hồn lại từ đầu, sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Bởi vậy cũng không lâu lắm, hắn đã lĩnh ngộ chân ý 'Trấn'. Trấn áp hết thảy. Không có gì là không trấn áp được.
Năm loại chân ý phiêu đãng trong tinh không, xoay tròn vây quanh lẫn nhau. Tần Vấn Thiên an tĩnh cảm ngộ, muốn tìm ra một loại lực lượng hoàn toàn mới.
Nếu như bàn về lực trấn áp, lực, kiếm, hai đại chân ý cũng có thể có năng lực trấn áp, mới có thể giao hòa làm một thể tốt hơn, hóa thân sức công phạt cường đại.
Tần Vấn Thiên an tĩnh cảm ngộ, thử khiến cho chân ý giao hòa, hóa thành lực lượng hoàn toàn mới.
Bởi vì đã có kinh nghiệm dung hợp qua chân ý, Tần Vấn Thiên làm được chân ý giao hòa cũng không khó, nhưng lại rất khó khăn vượt ra khỏi trình độ trước đó, lực công kích tối đa mạnh hơn lực hư yêu một chút, căn bản không bì kịp lực lượng Mộng Giới Tinh Tượng.
Hơn nữa, đối với Tần Vấn Thiên mà nói, hắn hy vọng ngưng tụ Tinh Thần Thiên Tượng không phải là giao hòa đơn giản, hơn nữa lấy tinh hồn làm cơ sở, diễn hóa xuất ra một loại lực lượng cường đại hoàn toàn mới.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Tần Vấn Thiên đắm chìm vào trong lĩnh ngộ của mình. Hắn ngồi xếp bằng, khi thì cau mày, khi thì đột nhiên có thái độ, nhưng vẫn chưa từng mở mắt. Hắn toàn lực tập trung tinh thần vào trong đó.
Mạc Khuynh Thành ngồi ở xa xa, ngắm nhìn thần sắc biến ảo của Tần Vấn Thiên. Chỉ thấy hai tay nàng nâng cằm, gương mặt cười khẽ thật đáng yêu, lẳng lặng nhìn Tần Vấn Thiên có vẻ rất hạnh phúc.
Thế giới bên ngoài, gió lốc chưa bao giờ ổn định. Dư âm đại chiến giữa Hoàng cấp Thánh tông và Dược Hoàng cốc vẫn như cũ, rất nhiều người đều thảo luận câu chuyện luôn luôn khẩn thiết nóng bỏng này, đồng thời lại có lời đồn lưu truyền trong Hoàng cấp Thánh vực, rằng có đại năng giả ở vực ngoại sẽ đến Hoàng cấp Thánh vực này để thu nhận đồ đệ.
Ngày hôm ấy, tại một tòa tửu lâu ở Thánh Hoàng thành, trên đỉnh lầu lộ thiên có không ít người đang uống rượu nói chuyện phiếm. Một người nâng chén lên, ngẩng đầu chuẩn bị uống rượu. Ngay lúc này, bàn tay hắn cứng lên giữa hư không, trong ánh mắt hiển lộ thần sắc kinh hãi, nhìn chằm chằm trên hư không không hề nhúc nhích.
- Du huynh, làm sao vậy?
Có người lên tiếng hỏi. Nhìn thấy người nọ không ổn, bọn họ cũng ngẩng đầu nhìn theo hư không xa xa. Chỉ thấy trên bầu trời có mấy bóng dáng tựa như từ trên trời đến đây, chậm rãi rơi xuống không, cuồn cuộn không ngừng.
Thậm chí, có một người cưỡi hoàng kim Giao Long, vô cùng uy nghiêm, cầm trong tay trường thương màu vàng. Dường như là khách đến từ thiên ngoại.
- Vực ngoại cường giả!
Một người lẩm bẩm nói nhỏ. Lời vừa nói ra, đám người lục tục ngẩng đầu, ai nấy đều ngẩn ngơ cả người, kinh hãi nhìn vào hư không. Họ chỉ thấy từ trên bầu trời lần lượt có cường giả rơi xuống. Rất nhiều người, lần lượt rơi xuống theo các phương hướng khác nhau. Mỗi người đều có khí chất không phải tầm thường.
- Vực ngoại cường giả hàng lâm. Đây nhất định là vực ngoại cường giả. Chẳng lẽ lời đồn là thật ư?
Mọi người chợt chấn động trong lòng!