Vùng đất sương mù bên ngoài thành Yêu Sơn đã biến mất, dường như chỉ trong một đêm đã không còn chút tăm hơi, khiến đám yêu thú qua đường lấy làm khó hiểu.
Nhưng có vẻ đây chỉ là một chuyện rất nhỏ. Hoàng thành Đại Hạ cơ bản sẽ không có ai biết được, chuyện nhỏ xảy ra ở khu vực hoang vu này sẽ gây ra sóng gió lớn đến mức nào, đồng thời cũng thay đổi cả lịch sử Đại Hạ.
Đỉnh núi trong yêu vực, đại bàng vẫn đứng đấy đầy kiêu ngạo. Núi đơn bóng chiếc, đây là nỗi cô đơn của vương giả.
Nhưng hôm nay có một bóng người từ nơi xa xông tới. Có yêu thú gầm rú muốn ngăn chặn, nhưng bóng người kia am hiểu lực lượng không gian, có thể tiến hành không gian na di. Nhưng cho dù vậy thì bóng người kia vẫn bị mấy yêu thú chặn lại.
- Cho qua đi.
Đại Bàng lạnh lùng lên tiếng. Trong phút chốc, chúng yêu đều lui xuống, để mặc cho cô gái xinh đẹp như tuyết liên băng sơn kia đi đến gần đỉnh núi, khiến bọn yêu thú hơi kinh ngạc ngẩng đầu lên. Vương của bọn nó quen biết cô gái nhân loại này ư?
Thân ảnh của Thanh Nhi lóe lên, đi đến đứng bên cạnh Tần Vấn Thiên trên đỉnh núi.
Cô lấy một tờ giấy cổ màu vàng và một chiếc nhẫn thần văn ra, đưa đến trước mặt Tần Vấn Thiên, giọng nói trong veo vang lên:
- Thử xem có dùng được không.
Tần Vấn Thiên nhận lấy tờ giấy cổ màu vàng đó, cảm nhận được phù văn tràn ngập bên trên. Ý thức của hắn xâm nhập vào trong, phút chốc, từng phù văn thoáng hiện trong đầu hắn. Một bộ công pháp cường đại mà cổ xưa in vào trong đầu hắn.
Hắn nhìn lướt qua, trong lòng không khỏi rung động thật mạnh, thậm chí cả thân thể khổng lồ kia cũng không nhịn được run lên một chút.
“Đại Niết tiên pháp, dùng thuật Niết Bàn, đắp nặn một thân thể chân ngã, giống y hệt chân thân.”
Móng vuốt sắc bén nắm tờ giấy cổ màu vàng của Tần Vấn Thiên cũng hơi run rẩy, hai tròng mắt của hắn bắn ra ánh sáng đáng sợ. Ánh mắt chậm rãi dời đi, nhìn Thanh Nhi đứng bên cạnh. Lúc này cô đang nhìn về phía trước, vẫn hờ hững lạnh lùng như xưa, dường như vĩnh viễn đều không thay đổi.
- Thanh Nhi, cô lấy được nó bằng cách nào vậy?
Giọng nói của Tần Vấn Thiên hơi run rẩy. Thuật pháp khủng bố có thể đắp nặn một chân ngã hoàn toàn khác thế này quả là đáng sợ. Một thân bất tử thì chính là bất diệt, hai thân thể có thể tu hành theo hai hướng khác nhau, nặn ra chân thân, hoàn toàn giống hệt như bản tôn, nhưng có thể tự lựa chọn con đường tu hành, từ đó đi theo một phương hướng khác.
Đối với một tu sĩ Võ Mệnh mà nói thì điều này tương đương với có thêm một cái mạng, có được hai mạng sống để sinh tồn. Có thể cảm ngộ, có thể chiến đấu, cho dù một thân thể chết đi thì vẫn còn một thân thể khác còn sống. Loại pháp quyết này, hoàng triều Đại Hạ không thể nào có được. Chẳng trách nó được gọi là tiên pháp, Đại Niết tiên pháp.
Thanh Nhi lấy được nó từ nơi nào? Mấy ngày nay cô ấy biến mất không thấy tăm hơi là vì thứ này sao? Cô ấy đã trả cái giá đắt thế nào mới có thể lấy được thứ này chứ?
- Trong nhẫn thần văn là bảo vật cần dùng khi tu hành, hẳn là có thể đắp nặn một thân thể chân ngã khác.
Thanh Nhi không trả lời Tần Vấn Thiên, chỉ thản nhiên nói:
- Ngươi tiễn ta về đi.
Tần Vấn Thiên nắm chặt nhẫn thần văn, móng vuốt như muốn cào rách thân thể của mình. Đại Niết tiên pháp, đắp nặn thân thể chân ngã, tuy hắn chưa biết nó cần bảo vật gì, nhưng chỉ nghe tên đã biết nguyên liệu tất nhiên đều là vật báu vô giá.
- Ừ.
Tần Vấn Thiên gật đầu. Có Đại Niết tiên pháp, không chỉ có thể khôi phục thân thể chân ngã mà thậm chí còn có thể có được hóa thân đại bàng lên trời xuống đất này. Việc hoàn mỹ đến vậy, dường như là niềm vui trời cho, nhưng Tần Vấn Thiên lại không vui sướng phấn khởi như trong tưởng tượng, mà trong lòng chỉ có nặng trĩu.
Tuy rằng Thanh Nhi vẫn lạnh như băng, không thích nói chuyện, nhưng phần tình nghĩa này lại nặng trĩu đặt trong lòng hắn.
Thân ảnh Thanh Nhi chợt lóe lên, lập tức ngồi trên người đại bàng.
Đại Bàng giương rộng cánh, đôi cánh ba ngàn mét che trời lấp bể, gió mạnh nổi lên, thân ảnh đại bàng bay vút lên trời cao, thanh âm cuồn cuộn:
- Yêu tướng Xích Dực, nơi đây tạm thời giao cho ngươi thống trị. Chín đại yêu cùng giúp sức.
Lời nói vừa dứt thì thân ảnh đại bàng đã vút vào tầng mây. Thanh Nhi yên lặng ngồi trên lưng Tần Vấn Thiên, đẹp như một bức tranh vẽ.
- Thanh Nhi, cô cũng ghi nhớ thuật pháp này đi. Ngày sau nếu lấy được nguyên liệu thì cũng có thể dùng để đắp nặn thân thể chân ngã.
Tần Vấn Thiên thấp giọng nói. Thanh Nhi khẽ gật đầu:
- Ta đã xem rồi. Chẳng qua, trừ hai người chúng ta ra thì chỉ có sư tôn biết được việc này mà thôi, nhất định không thể để người thứ tư biết sự tồn tại của Đại Niết tiên pháp.
Thanh Nhi nghiêm túc dặn dò. Tần Vấn Thiên đương nhiên biết rõ. Cho dù Thanh Nhi không nói thì hắn cũng biết phải làm thế nào. Tiên pháp bậc này, nếu để người khác biết thì e rằng không chỉ có hoàng triều Đại Hạ nổi sóng gió thôi đâu.
Cho dù sau này ngưng tụ được chân thân, đại bàng và Tần Vấn Thiên nhất định không thể xuất hiện cùng một lúc được.
Hắn có thể khiến người khác biết hắn nghịch chuyển Yêu Thần Tế, có thể biến hóa thành người, nhưng tuyệt đối không thể khiến người khác biết hắn không chỉ nghịch chuyển Yêu Thần Tế, mà còn đắp nặn thân thể chân ngã khác.
Trong Tiên Trì cung, thân ảnh đại bàng và Thanh Nhi đáp xuống mặt đất. Thanh Mị tiên tử lập tức xuất hiện ở đó, mỉm cười nhìn đại bàng và Thanh Nhi. Thanh Nhi lấy được pháp quyết có thể đảo ngược Yêu Thần Tế thì đã báo cho bà biết. Trong lòng bà đương nhiên rất vui mừng.
- Vấn Thiên, ta đã tìm được tung tích của Bạch Lộc thư viện và người của Tông gia rồi.
Thanh Mị tiên tử nhìn đại bàng rồi mở miệng nói.
- Tiền bối, thế lực của mạch ẩn những nơi khác cũng cần ngài điều tra giúp ta trước. Ta sẽ nhớ chỗ của bọn họ trên bản đồ. Ngoài ra, còn mong tiền bối chỉ dạy xem thế lực và tông môn ta xây dựng lại nên đặt ở nơi nào đây.
Tần Vấn Thiên nói với Thanh Mị tiên tử, khiến cho ánh mắt của Thanh Mị tiên tử chợt sáng lên. Xem ra Tần Vấn Thiên đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Hắn đã bắt đầu lên kế hoạch triệu tập toàn bộ thế lực mạch ẩn của Thương Vương.
- Chuyện này còn phải bàn bạc kỹ hơn. Cần cân nhắc đặt an toàn lên hàng đầu. Dù sao thì toàn bộ lực lượng của mạch ẩn cộng lại cũng không mạnh bằng một thế lực cấp bá chủ.
Thanh Mị tiên tử nói.
- Ta biết. Bởi vậy nên ta sẽ xây dựng lại một thế lực hoàn toàn mới bằng mạch ẩn, không hề có bất kỳ liên quan gì đến quá khứ. Cho nên cần che giấu tai mắt của người khác, tiến hành trong yên lặng.
Tần Vấn Thiên gật đầu nói.
- Xem ra ngươi đã có tính toán cả rồi. Nơi sắp đặt tông môn thì ngươi có thể cân nhắc Tiên Trì cung này. Ở đây là an toàn nhất đấy.
Thanh Mị tiên tử đề nghị.
- Nơi này có chín loại tuyệt học của Đại Hạ, tiền bối có thể phái người truyền cho người chấp chưởng Tông gia và Bạch Lộc thư viện, để bọn họ tích cóp lực lượng mà phát triển. Bọn họ nhìn thấy chín loại tuyệt học của hoàng triều Đại Hạ thì sẽ hiểu ngay là ý của ta.
Tần Vấn Thiên lấy bia thần Giám Thiên ra giao lại cho Thanh Mị tiên tử, hoàn toàn tin tưởng bà. Vì Thương Vương bà nhất định sẽ làm những việc này.
Thanh Mị tiên tử nhìn Tần Vấn Thiên, trong mắt hiện lên ý cười:
- Dám giao chín loại tuyệt học Đại Hạ cho thuộc hạ như thế, bá lực của ngươi còn hơn cả Đế Thương năm xưa. Nếu việc này truyền ra ngoài thì Bạch Lộc thư viện và Tông gia đều sẽ gặp nguy hiểm.
- Người chấp chưởng Tông gia và Bạch Lộc thư viện sẽ tự biết nên làm việc cụ thể như thế nào, không cần chúng ta phải lo lắng. Nếu như bọn họ mà dám phản bội thì không chỉ riêng ta, ngay cả tiền bối cũng sẽ không tha cho bọn họ mà.
Tần Vấn Thiên thản nhiên nói. Thanh Mị tiên tử gật đầu, đúng là như vậy.
Bất quá hôm nay trò chuyện với Tần Vấn Thiên thì có thể nhận ra sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm tính của Tần Vấn Thiên cũng đang thay đổi dần dần. Chỉ riêng phần giữ vững tín niệm của hắn thì chưa dao động bao giờ.
- Ta cần bế quan, hơn nữa e là không rõ sẽ mất bao lâu.
Tần Vấn Thiên nói nhỏ. Đại Niết tiên pháp, dùng thuật Niết Bàn ngưng tụ thân thể chân ngã, đó tuyệt đối không thể nào dễ dàng làm được, cần phải có một quãng thời gian rất dài mới có thể đắp nặn được thân thể chân ngã hoàn mỹ.
Nay hắn đã hóa thân đại bàng, chỉ e là thời gian sẽ dài hơn nữa.
- Ta canh giữ giúp người.
Thanh Nhi nói nhỏ, khiến đôi mắt khổng lồ của Tần Vấn Thiên nhìn về phía cô. Thấy Thanh Nhi vẫn lạnh lùng như trước, trong mắt hắn lại hiện lên ý cười ôn hòa.
- Thanh Nhi, chính bản thân con cũng cần tu hành. Ta sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi việc.
Thanh Mị tiên tử lắc đầu:
- Vấn Thiên, ngươi cứ bế quan tu hành ở đây đi. Ta sẽ không để cho bất cứ thứ gì từ bên ngoài đến quấy rầy ngươi.
- Vâng.
Tần Vấn Thiên gật đầu.
- Thanh Nhi, chúng ta đi thôi.
Thanh Mị tiên tử nói với Thanh Nhi. Thanh Nhi liếc nhìn Tần Vấn Thiên rồi nhẹ nhàng gật đầu, theo Thanh Mị tiên tử rời đi. Khu vực này nhanh chóng bị niêm phong triệt để, trở nên cực kỳ yên tĩnh, không có bất cứ thanh âm nào cả.
Tần Vấn Thiên thò móng vuốt lấy tờ giấy cổ màu vàng chứa Đại Niết tiên pháp ra.
Mắt đại bàng lóe lên sắc lẻm. Hắn nhìn bầu trời trên cao.
- Khuynh Thành!
Đại Bàng thì thào, trong đôi mắt dường như có bông tuyết rơi xuống. Dưới cây cổ thụ, thiếu nữ nghiêng nước nghiêng thành ấy mỉm cười một cái khiến đất trời như phai màu.
…
Tần Vấn Thiên hóa thân đại bàng bắt đầu bế quan. Thời gian trôi qua không chờ đợi hắn. Mỗi ngày ở Đại Hạ vẫn đều xảy ra rất nhiều chuyện.
Còn về Tần Vấn Thiên và Mạc Khuynh Thành không xuất hiện ở Đại Hạ, khiến người ta nhịn không được mà thổn thức cảm thán, một đôi trai tài gái sắc kinh diễm Đại Hạ đã hoàn toàn biến mất như thế hay sao?
Lại một năm trôi qua. Một năm này đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng khiến người ta say sưa bàn tán nhất vẫn là nhân vật trong lứa thanh niên quật khởi. Trong bảng Thiên Mệnh kỳ trước, xuất hiện rất nhiều nhân vật thiên tài xuất chúng. Bọn họ đều tiến bộ liên tục, đuổi kịp và vượt qua người đời trước.
Thậm chí, trong số những người chưa bao giờ đặt chân vào bảng Thiên Mệnh cũng có không ít nhân vật quật khởi, rất có xu thế gió nổi mây phun.
Mà người chói mắt nhất vẫn là Hoa Thái Hư. Hắn mới hơn ba mươi tuổi nhưng đã bước vào Thiên Cương cảnh tầng thứ tư, đánh bại không ít người ở Thiên Cương cảnh tầng năm, nổi trội xuất sắc như mặt trời ban trưa. Dường như trong cùng thế hệ, không ai có thể sánh vai với hắn. Thậm chí hắn đã liên tục vượt qua cường giả thế hệ trước, được mọi người dự đoán là người số một trong vòng trăm năm của hoàng triều Đại Hạ, tương lai rất có hy vọng có thể bước vào Thiên Tượng cảnh.
Ngoại trừ Hoa Thái Hư ra thì còn có Trần Vương của Trần gia, Thạch Phá Thiên của Thạch gia, Âu Dương Cuồng Sinh của Âu Dương thế gia cũng rất lợi hại. Nhưng khiến mọi người chú ý nhất vẫn là một thế lực Vô Song giới không tranh với đời.
Chưa nói đến chuyện trong Vô Song giới thu nhận không ít đệ tử đều có thành tựu, cho dù là một số thanh niên đệ tử ở mấy cái thế lực không lớn, cũng lấy được thành tựu kinh người trong Vô Song giới. Đám người Tần Chính, Vân Mộng Di, Sở Mãng, Phàm Nhạc vân vân… Tất cả đều dần dần bộc lộ tài năng. Lúc bọn họ đi ra bên ngoài thì thường xuyên thành kẻ địch với người trong một số thế lực cấp bá chủ, hở tí là giết thẳng tay không hề lưu tình, bị không ít thế lực cấp bá chủ truy nã.
Nhưng khiến người ta chú ý nhất vẫn là Bạch Tình của Huyền Âm điện. Ngày xưa trong cuộc chiến bảng Thiên Mệnh, Bạch Tình gọi một tiếng Vấn Thiên ca ca, khiến không biết bao nhiêu người đau lòng muốn chết. Mà nay, ma công của cô dường như đã lột xác trở nên càng mạnh mẽ hơn, y hệt ma đầu đi ra từ Cửu U luyện ngục, lại giống sát thần u linh bước ra từ bóng tối.
Các thế lực như Đan Vương điện, Trần gia, Vương gia, Trích Tinh phủ, có không biết bao nhiêu người bị cô ta âm thầm giết chết. Chính cô ta cũng bị phục kích mấy lần, bị trọng thương, nhưng mỗi lần như vậy cô ta lại đều may mắn trốn thoát, tiếp tục giết chóc, không màng sống chết, trở thành cái đinh trong mắt của rất nhiều thế lực cấp bá chủ, bị hạ lệnh tất sát!
Mà tất cả những điều trên, người thanh niên còn đang bế quan trong Tiên Trì cung kia vẫn hoàn toàn không hề hay biết gì!