Thần sắc của Tần Vấn Thiên như Yêu, mắt nhìn phía trước, trong lòng có chút chấn kinh.
Thời gian qua đi mấy nghìn năm, hắn với Thương Vương tới cùng một nơi, lại đoạt Cổ Vận giống nhau, tựa như định sẵn từ lâu.
Nhưng nơi này chỉ là Yêu Thần Biến Cổ Vận, hắn đã có rồi không phải là đang lãng phí sao?
Tần Vấn Thiên không suy nghĩ như vậy, chỉ thấy ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn về phía trước, trên vách đá kim sắc như có ánh sáng sắc bén vô tận tràn vào ấn đường, nơi đó như có từng con Yêu thú tái hiện.
Đây là Yêu Thần Biến hoàn thiện nhất, năm đó Thương Vương truyền lại cho hắn, không hề giống như vách đá trước mắt, cắm vào trong đầu óc.
Thời khắc này Tần Vấn Thiên hiểu rõ, hóa ra vô tận Cổ Yêu ở bên ngoài đại điện tuy là khảo nghiệm nhưng cũng là vì thành quả Yêu Thần Biến của hắn.
- Cơ duyên thiên định, ta đã tới nơi này, đâu có thể tay không mà về, phải ở chỗ này, tu luyện được Yêu Thần Biến nguyên vẹn nhất.
Tần Vấn Thiên thì thào nói, sau đó nhẹ vỗ về Luyện Ngục Chu Tước ở bên cạnh, nó bị thương nhưng ánh mắt vẫn ôn hòa, đầu cọ cọ vào trong ngực hắn, như có ý thân mật. Hơn nữa, sau khi nó chiếm được Tà Minh Chu Tước, hình như cũng có biến hóa, lại có thêm vài phần tà khí.
- Ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, ta cũng muốn khôi phục thương thế, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau quét sạch bên ngoài cổ điện.
Tần Vấn Thiên chậm rãi nói, Luyện Ngục Chu Tước khẽ gật đầu, sau đó nằm trên mặt đất, nhắm mắt lại, tựa như đang điều hòa hơi thở.
Tần Vấn Thiên cũng ngồi xếp bằng, vừa mới giết chết Tà Minh Chu Tước, hắn cũng bị thương, hơn nữa thương thế không nhẹ. Tà Minh Chu Tước trấn thủ Yêu Thần Biến, thực lực cường đại, lại có khả năng miễn nhiễm với rất nhiều công kích, chỉ có thể lấy sức mạnh thực mà phá diệt, Tần Vấn Thiên lợi dụng phương thức trực tiếp bá đạo nhất để tru diệt. Đương nhiên nếu không phải là thấy Luyện Ngục Chu Tước thủ hộ phía sau mình mà bị thương, Tần Vấn Thiên sẽ không liều như vậy.
Điều tức rất lâu, khôi phục thương thế, một người một Yêu lại trở về trong đại điện, âm thanh răng rắc truyền ra, từng pho tượng tựa như đều vỡ vụn, Yêu khí lần thứ hai bao trùm lấy thiên địa.
Đôi mắt của Tần Vấn Thiên yêu dị vô biên, dạo bước đi về phía trước, lại đi tới trung tâm đại điện, nhìn một pho tượng vỡ vụn, Cổ Yêu hiện thân, bàn tay của hắn liền vung trảo ra, một luồng lực lượng kinh khủng từ trên người hắn lan tràn, diệt Yêu đoạt linh, tất cả Yêu khí đều bị hút vào người.
Hai canh giờ sau, trên người Tần Vấn Thiên và Luyện Ngục Chu Tước đều nhuộm đầy máu tươi, chỉ thấy thời khắc này Tần Vấn Thiên ngồi xuống, Yêu khí vô tận bay vào trong thân thể, người hắn như một cái động không đáy, điên cuồng nuốt lấy hàng vạn hàng nghìn Yêu khí, Yêu khí trên người của hắn cũng càng ngày càng dày đặc đáng sợ.
Sau ba ngày, trên mặt đất của cổ điện đã không còn Yêu, thậm chí Yêu khí trong đại điện cũng biến mất, tất cả đều tụ lại trên người thanh niên ngồi xếp bằng kia, toàn thân hắn Yêu khí ngập trời, không biết đáng sợ như thế nào.
Thời gian trong Chu Tước trận trôi qua, nhân số càng ngày càng ít, đã không đủ trăm người.
Người ngoại giới vẫn chăm chú ngắm nhìn tất cả mọi chuyện xảy ra trong Chu Tước trận, gần trăm cường giả kia lại có khả năng có một nửa đã lĩnh ngộ cảnh giới thứ hai của ý chí võ đạo. Đây chắc chắn là một con số đáng sợ, vượt qua thường thức của bọn họ, bất kỳ lần tranh đoạt Thiên Mệnh bảng nào trước đây cũng chưa từng xuất hiện tình hình như thế.
Trước đây, ai lĩnh ngộ cảnh giới thứ hai của ý chí võ đạo hầu như có khả năng vào chắc lọt vào hai mươi vị trí đầu. Lần này, Thiên Mệnh bảng xuất hiện biến số, không chỉ không còn lại 360 người, thậm chí Chu Tước trận Cổ Vận chỉ còn chưa tới trăm người, tất cả người yếu đều đã bị loại.
Thực lực người ở lại đều không ngừng trở nên mạnh mẽ. Chẳng lẽ trong U Minh thật có khí vận gia thân, giúp người ở lại đắm mình trong Cổ Vận?
Đương nhiên, mọi người càng để ý những người tìm được Cổ Vận kia. Tuy nói người ở lại không ít nhưng người có khả năng một mình chiếm một Cổ Vận lại cực ít, chỉ có chín người.
Vốn Yêu Quân hoặc Bằng Triển sẽ có cơ hội nhưng Tần Vấn Thiên đã đoạt được Cổ Vận mà bọn họ mở ra, bước vào bên trong, mạnh bạo đả thương Bằng Triển, cướp đoạt cơ hội lấy Cổ Vận, về sau cũng không còn người nào có thể tình cờ một mình chiếm được Cổ Vận.
Chín người này gồm có: Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Tư Khung, Trảm Trần, Vương Thương, Tần Chính, Vân Mộng Di, Mộ Phong, Tần Vấn Thiên.
Tuy mọi người không biết bọn họ trải qua những gì, nhưng bọn họ lại mơ hồ có cảm giác chín người này rất có thể sẽ trở thành chín người chói mắt nhất của Thiên Mệnh bảng lần này, thậm chí chính là chín vị trí đầu tiên.
Trần Vương, Thạch Phá Thiên, Trảm Trần, Vương Thương là nằm trong dự liệu, Mộ Phong vốn ở địa vị cao trên Thiên Mệnh bảng, sau khi tâm tính đại biến bạo phát cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Tư Khung, Tần Chính, Vân Mộng Di và Tần Vấn Thiên là bốn ẩn số.
Đương nhiên trừ chín người này ra, người khác cũng có Cổ Vận kỳ ngộ, nhưng đều phải tranh đoạt khắp nơi, hơn nữa đương nhiên sẽ không bằng chín người một mình độc chiếm một Cổ Vận kia và không có ai biết bọn họ trải qua cái gì, sau khi bọn họ đi ra sẽ có biến hóa như thế nào?
Chín người này vốn rất lợi hại, mặc dù là Tần Vấn Thiên vốn không được coi trọng nhất cũng vô cùng mạnh bạo nghiền ép tru diệt đám người Dương Phàm, miệt thị Bằng Triển, thực lực của bọn họ có thể thấy được chút ít.
Cường giả sẽ càng mạnh hơn nữa.
- Mạc Khuynh Thành, nàng cũng tìm được Cổ Vận thuộc về chính nàng.
Vào thời khắc này, ánh mắt mọi người khựng lại, nhìn thân ảnh Mạc Khuynh Thành biến mất.
Mạc Khuynh Thành trở thành người thứ mười nhưng nàng lại không giống người thường, bởi vì nàng không như chin người đoạt được rất nhiều Chu Tước Cổ Vận, làm cho Chu Tước hùng mạnh. Nhưng nàng lần nào cũng gặp may mắn có được Cổ Vận thuộc về riêng mình. Không có ai biết vì sao, lẽ nào vẻ ngoài mỹ lệ nên Chu Tước trận cũng nương tay với nàng? Điều này hiển nhiên không thể, nguyên nhân thật sự có lẽ chỉ có Mạc Khuynh Thành tự mình biết.
- Thiên Cơ tiền bối, ngươi xem lần này tranh đoạt Thiên Mệnh bảng trong Chu Tước trận sẽ còn lại bao nhiêu người thì trận pháp mới phá giải?
Trên hư không, có người hỏi Thiên Cơ lão nhân.
- Đại Hạ tinh vận luôn biến hóa, lão phu cũng không biết, nhưng mà sau cùng còn bao nhiêu người thì Thiên Mệnh bảng sẽ dung nạp bấy nhiêu người, dù thừa lại một người thì Thiên Mệnh bảng cũng sẽ chỉ có một người.
Thiên Cơ lão nhân chậm rãi mở miệng, ánh mắt của hắn cơ trí mà bình tĩnh, không có ai biết ý nghĩ trong lòng hắn.
- Nhưng tinh vận biến hóa, làm người trong Chu Tước trận càng mạnh hơn mấy lần trước, có nghĩa là những nhân vật bên trong có thể sẽ có không ít ảnh hưởng đến vận số tương lai của Đại Hạ, bởi vì vận thế của Đại Hạ biến hóa là từ bọn họ.
Thiên Cơ lão nhân lên tiếng lần nữa, làm cho người xung quanh đều cả kinh.
Vận thế mệnh số vô cùng huyền diệu, không người nào có thể nói rõ đến cùng có tồn tại hay không, lại có mấy phần chân thật. Nhưng Khâm Thiên các tồn tại vô số năm, vẫn luôn có thể dòm ngó tinh tượng thiên địa, đoán Đại Hạ tinh vận, những gì Thiên Cơ lão nhân nói chỉ sợ không phải là giả.
- Thiên địa có quy luật, tinh vận mệnh số bắt nguồn từ người nào sẽ là của người đó, chư vị, sau này hành sự phải tự lo cho tốt.
Huyền cơ Thiên Cơ lão nhân nói lộ ra, không người nào có khả năng hiểu thấu đáo, người của các đại thế lực đều có ý nghĩ của riêng mình.
Người Trần gia ánh mắt sắc bén, chỉ thấy một người cười nói:
- Tiền bối nói có lý, những người này đổi mệnh số, tất rất bất phàm, Trần Vương là người thứ nhất mở Cổ Vận, không biết tương lai có thể ảnh hưởng đến Đại Hạ hay không.
Người này chính là thúc phụ của Trần Vương, mang rất nhiều kỳ vọng đối với Trần Vương.
- Há có phân chia trước sau?
Người Thạch gia lạnh lùng nói, hiển nhiên không phục lời nói của đối phương. Nếu thật như Thiên Cơ lão nhân nói mệnh số của Đại Hạ biến hóa có thể thay đổi mệnh số người đi trong Chu Tước trận, bọn họ tự nhiên tình nguyện tin tưởng người nọ sẽ là Thạch Phá Thiên của Thạch gia bọn họ.
- Lời nói vô căn cứ.
Người Hoa gia hừ lạnh một tiếng, Hoa Thiếu Khanh không thể mở Cổ Vận nên trong lòng bọn họ tự nhiên không vui.
Huống chi, Hoa Thái Hư là nhân vật bực nào, há có thể kém những người trước mắt này. Trần Vương ở chỗ này là nhân vật chói mắt nhất nhưng ngày trước ở trước mặt Hoa gia Hoa Thái Hư chưa từng có gì vượt trội.
Có Hoa gia Hoa Thái Hư, Trần Vương vĩnh viễn chỉ xếp thứ hai.
Nếu những người này có thể biến hóa mệnh số Đại Hạ, Hoa Thái Hư thì sao?
Người Hoa gia vẫn luôn cho rằng Hoa Thái Hư sẽ ảnh hưởng đến tương lai của Đại Hạ hoàng triều, trở thành nhân vật hết sức quan trọng, cũng là nhân vật then chốt để Hoa gia bọn họ đột phá cực hạn hiện tại.
Bọn họ đều có suy nghĩ riêng, người trong Chu Tước trận tự nhiên sẽ không biết được, dưới tảng đá ngầm trong biển, một thân ảnh mập mạp nhảy lên, nổi giận gầm lên một tiếng:
- Mập Mạp ta rốt cục đến cảnh giới mạnh nhất của Nguyên Phủ rồi.
Hóa ra mấy ngày nay Phàm Nhạc tự biết thực lực bản thân yếu, liền an tâm ẩn tu, mãi đến khi phá vỡ cảnh giới, bước vào Nguyên Phủ bát trọng, lại dùng Phá Cảnh đan nhảy vào Nguyên Phủ cửu trọng. Thật đáng thương Mập Mạp hắn còn không biết ngoại giới đã xảy ra sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mang theo vẻ tự tin tràn đầy, Phàm Nhạc rốt cục không né nữa, khí tức bạo phát, chuẩn bị dạy dỗ người trong Chu Tước trận một phen, để bọn họ biết uy danh của thiên tài Phàm Nhạc.
Rất nhanh, Phàm Nhạc liền được thỏa mãn tâm nguyện, gặp phải một người: Vương Tước từng bại trong tay Tần Chính, lại đang chật vật đào tẩu tránh né Mộ Phong. Vương Tước phẫn nộ, dùng công kích cuồng bạo nhất, Phàm Nhạc chuẩn bị đại triển thân thủ bị đánh bay ra ngoài, làm cho Phàm Nhạc vẫn không hiểu xảy ra cái gì, sao không giống như trong tưởng tượng?
Thiên tài Phàm Nhạc không phải là muốn danh chấn Thiên Mệnh bảng sao, vì sao còn chưa được oanh oanh liệt liệt đã bị đánh bay ra, hệt như một trò đùa...
Nhưng mà sau khi hắn rời khỏi đây, nhìn thấy trong Chu Tước trận còn lại số người không nhiều, hắn tựa hồ hiểu rõ.
Nhưng vì sao đám người Trần Vương, Tần Vấn Thiên cũng không thấy đâu?
Tần Vấn Thiên còn đang ở trong cung điện, bây giờ Yêu Thần Biến của hắn rốt cục đã tu hành đến cảnh giới thứ ba, Yêu Biến cảnh.
Tâm niệm vừa động, phía sau Tần Vấn Thiên xuất hiện đôi cánh đại bang màu vàng khổng lồ, thân hình hắn lao vút lên, liền đi tới trước vách đá kim sắc, ánh mắt yêu dị.
Chỉ thấy thời khắc này cổ tự trên vách đá kim sắc bắt đầu biến hóa, kim quang lấp lánh, lại có chút chói mắt, đôi mắt của Tần Vấn Thiên chăm chú nhìn vách đá biến hóa, lộ ra sự sắc bén.
Cuối cùng, một cảnh tượng bao la xuất hiện ở trên vách đá phía trước, nơi đó có một thân ảnh đang đứng trên mặt đất bao la, trong miệng hắn ngâm xướng, phát ra thanh âm kỳ diệu, thiên địa biến sắc, bát phương Yêu khí hội tụ, ánh sao vương vãi xuống đất, thanh âm kỳ diệu kia từ từ hùng vĩ, đại địa rung động, trên vòm trời ánh sao rực rỡ.
Trong nháy mắt, lực lượng vô tận hạ xuống trên thân người này, thân thể hắn bắt đầu lột xác, xuất hiện cánh chim Chu Tước, Chu Tước kim thân, Chu Tước lợi trảo... âm thanh đáng sợ truyền vào trong tai Tần Vấn Thiên, trong miệng hắn vẫn ngâm xướng. Đúng lúc này, một tiếng Chu Tước ngâm nga, thiên địa rung động, thân thể người nọ phóng lên trời, hóa thân thành Chu Tước, lao đi như cơn lốc, xông thẳng lên trời.
- Yêu Thần gào thét, cổ niệm thông thiên, Yêu khí tụ bát phương, nuốt Yêu Nguyên của Tinh Không, kết nối với Yêu Thần bát phương, mệnh ta hóa Yêu.
Thanh âm cổ xưa truyền vào trong tai Tần Vấn Thiên làm lòng hắn rung động.
Thuật này tên là Yêu Thần Tế, sẽ trở thành Yêu Thần chi linh, không thể nghịch chuyển!