Thanh âm này rơi vào trong tai người Học viện Bạch Lộc, làm cho lòng người sinh ra hàn ý.
Bà lão đây đang uy hiếp, muốn diệt toàn bộ Học viện Bạch Lộc sao?
Ngươi đã dám bao che tội nhân bất kính với Thương Vương truyền nhân, như vậy Thương Vương còn lưu mạch này để làm gì?
- Ngươi rốt cuộc là người nào?
Tộc lão kia nhìn chằm chằm bà lão và những người trước mắt, từng khí tức ngập trời vô cùng kinh khủng, chỉ e sức mạnh này cũng đủ để ở Học viện Bạch Lộc dấy lên một trận gió tanh mưa máu. Mà sau lưng bọn họ hiển nhiên còn có người, như vậy thế lực kia, tuyệt đối có thể san bằng Học viện Bạch Lộc.
- Người hộ pháp của Thương Vương truyền nhân.
Bà lão lạnh lùng nói, sau đó nhìn quét phía dưới, sắc mặt đám người Đế Thừa trắng bệch, bốn người bọn hắn đã bị vây lại, luồng khí tức kinh khủng kia khiến cho bọn họ cảm giác được uy hiếp của cái chết, vô cùng dữ dội.
- Bọn ta chẳng qua là đang quan sát, tuyệt không dám làm gì Thương Vương truyền nhân, các hạ có thể thủ hạ lưu tình hay không.
Một vị tộc lão khác cũng mở miệng xin tha.
Những người này xuất hiện, không thể nghi ngờ là chứng minh thân phận của Tần Vấn Thiên, sẽ không sai rồi.
- Ta tin tưởng các ngươi, nhưng chúng ta cũng đang quan sát thấy được những người này phạm thượng, không chỉ không có tôn trọng cơ bản nhất, trái lại muốn ra tay với người có Thương Vương lệnh, tất nhiên phải giết chết!
Bà lão vừa dứt lời, một thi thể rơi xuống, thấy thi thể kia, trong lòng mọi người run lên, người này bất ngờ đúng là Thần Văn Đại Sư cảnh Thiên Cương từng ra tay với Tần Vấn Thiên, thời khắc này đã chết.
Người Học viện Bạch Lộc quan sát, bọn họ cũng đang quan sát.
Những người này bất kính như thế, như vậy hôm nay đâu thể không tru diệt lập uy nghiêm? Bằng không, hôm nay đã sau mấy nghìn năm, những người này đều quên mất uy nghiêm của Thương Vương, đối với Thương Vương truyền nhân ngay cả tôn trọng cơ bản nhất cũng đánh mất.
- Ta là hậu nhân của Đế thị nhất mạch, Thương Vương dòng chính nhất mạch.
Đế Thừa ngẩng đầu nhìn bà lão, cảm thụ được luồng sát ý lạnh lẽo kia, hắn rống to nói.
Bà lão cúi đầu, nhìn Đế Thừa, sau đó lạnh lẽo nói:
- Thân là Đế thị hậu nhân, càng phải ghi nhớ di mệnh của Thương Vương, ngươi biết luật còn phạm luật, càng đáng chết.
Dứt lời, xà trượng trong tay bà lão vung ra, chỉ thấy một Yêu xà khủng bố gầm thét, kéo ra miệng rộng mãnh liệt về phía Đế Thừa nuốt lấy.
- Không!
Sắc mặt của Đế Thừa trắng bệch, không nghĩ tới những người này thật sự muốn giết hắn, hắn không muốn chết.
Một sức mạnh thôn phệ kinh khủng truyền đến, thân thể Đế Thừa muốn trốn nhưng không tự chủ được bị nuốt vào trong bụng Yêu xà, cả người biến mất không thấy, cực kỳ thảm.
Cảnh tượng này nhìn thấy mà giật mình, hộ vệ của Đế Thừa muốn chạy trốn, chỉ thấy một lão giả khô gầy chặn ở trước mặt hắn, chưởng lực oanh ra, một luồng sát khí đáng sợ bao phủ, chẳng qua là trong nháy mắt, thân thể của hộ vệ kia dĩ nhiên vẫn rớt xuống.
- Sức mạnh ý chí thật là đáng sợ!
Tần Vấn Thiên cảm thụ được ý chí hùng mạnh đến cực điểm kia, có lẽ chỉ cần hắn dính một chút, liền phải chết.
Hắn rốt cuộc hiểu rõ, vì sao Đế Nghĩa chỉ phụ trách thủ hộ bản đồ của Học viện Đế Tinh, mà chỉ có nơi thí luyện Tiên Trì của Thanh Mị tiên tử mới có thể mở ra bản đồ huyền bí.
Có lẽ Thương Vương sớm dự liệu được, sau khi hắn chết, chỉ sợ thế lực sẽ không đơn giản để một hậu bối truyền nhân nắm trong tay, Thanh Mị tiên tử, người Thương Vương tín nhiệm nhất, nàng ở trong bóng tối bảo vệ truyền thừa của hắn.
Đế Thừa cùng với hộ vệ của Đế Thừa bị tru diệt, Đế Phong nhìn cảnh tượng này diễn ra, trong con ngươi của hắn chất chứa một đám tinh mang, đã đoán được những người này tới từ nơi nào.
Không nghĩ tới, thân ảnh của Thanh Mị tiên tử vẫn luôn tồn tại, nếu như vậy, muốn trở thành lãnh tụ Thương Vương nhất mạch, càng khó hơn.
Còn hai cha con Bạch Lộc Động cùng với Bạch Lộc Du, bọn họ nhìn Đế Thừa chết, thần sắc xanh mét, toàn thân bị một luồng khí tức tử vong bao phủ.
Tại sao có thể như vậy, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, bọn họ vì tranh thủ cổ thư Thiên Tôn, sau cùng lại bị uy hiếp tới tính mạng.
- Nếu các ngươi hộ pháp cho Thương Vương truyền nhân, hà tất làm tuyệt đối.
Phụ thân của Bạch Lộc Động đi về phía trước một bước, hắn làm sao có thể nhìn con nối dõi của mình chết ở trước mắt.
- Giết.
Trung niên nữ tử đứng ở trong hư không, sát khí lạnh lùng, ánh mắt của nàng lại làm cho tộc lão kia không dám hành động thiếu suy nghĩ, ánh mắt của nữ tử trung niên này cũng làm cho người ta có cảm giác run rẩy, thực lực của nàng tuyệt đối cực kỳ đáng sợ.
- Ha ha.
Nữ tử yêu mị cười khúc khích, thân thể bay xuống, bàn tay của lão giả khô gầy huy động, trong nháy mắt một cỗ sát khí ăn mòn bao phủ vùng không gian kia.
- Ông...
Phía sau Bạch Lộc Động xuất hiện cánh chim, thân thể hắn bạt không mà lên, nhưng thấy một tráng hán ở trên hư không đạp một cái, một tiếng nổ vang ầm ầm, trời đất cũng muốn ép vỡ, thân thể hắn bị đè ép trở về.
Hư không, bị trọng lực đáng sợ kia phong cấm.
- Khi lấn tộc ta quá mức.
Trên người phụ thân Bạch Lộc Động phóng thích ra khí thế khủng bố.
- Các ngươi tốt nhất khuyên hắn một chút.
Trung niên nữ tử liếc mắt nhìn mấy tên tộc lão khác:
- Bằng không, Học viện Bạch Lộc thiếu một vị tộc lão, ta sẽ không quan tâm.
- A...Một tiếng hét thảm tiếng truyền đến, thân thể của Bạch Lộc Du bị thối rữa, sau đó biến mất ở nơi đó.
Chỉ sợ hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, mình sẽ chết ở Học viện Bạch Lộc, chết vào tay những người đến đây lập uy.
- Năm đó Thương Vương lưu lại ẩn mạch, không phải vì cho các ngươi hưởng thụ yên vui mà vì chính là nghênh tiếp Thương Vương truyền nhân xuất hiện, dẫn dắt Thương Vương nhất mạch phục hưng. Các ngươi thân là hậu nhân của Thương Vương nhất mạch, tự nhiên có quyền khảo nghiệm Thương Vương truyền nhân, nhưng nếu ngay cả sự tôn trọng cũng không có, ít một mạch này, cũng không còn quan trọng.
Thanh âm của nàng lạnh lùng như cũ, nhìn quét người trước mắt nói:
- Ẩn chi nhất mạch không chỉ tồn tại ở Học viện Bạch Lộc. Bây giờ, Tần thiếu gia đã đến, các ngươi có quyền quyết định có đi theo hắn hay không, dành cho hắn bao nhiêu ủng hộ. Nhưng các ngươi nhớ kỹ, thiếu Học viện Bạch Lộc các ngươi ủng hộ, sẽ không ảnh hưởng Thương Vương truyền nhân quật khởi, đến lúc đó chớ có trách ta không nhắc nhở các ngươi. Nếu như có một ngày, Thương Vương nhất mạch nhất thống, một lần nữa đứng sừng sững ở Đại Hạ, tất nhiên còn phải chỉnh đốn lần nữa, khi đó, quyền lựa chọn đã không ở trong tay các ngươi, suy nghĩ thật kỹ, theo hay không theo, cũng phải nhìn xem mình có vốn liếng kia hay không.
Trong lời của nàng nói đã mơ hồ có ý uy hiếp, Học viện Bạch Lộc ngươi, hiện tại có quyền lựa chọn cho Tần Vấn Thiên bao nhiêu ủng hộ, thậm chí Tần Vấn Thiên có khả năng không điều động được các ngươi, nhưng đợi hắn có thực lực hiệu lệnh tất cả Thương Vương ẩn mạch, dẫn dắt bọn họ quật khởi, Học viện Bạch Lộc ngươi còn muốn chỉ lo thân mình?
Khi đó, đối đãi Học viện Bạch Lộc thế nào, phải xem thái độ của Tần Vấn Thiên.
- Chuyện hôm nay, Học viện Bạch Lộc ta có lỗi.
Chỉ thấy xa xa, lại có hai bóng người dạo bước mà đến, bọn họ vốn đang bế quan tu hành, bây giờ cũng được người bẩm báo, liền vội vàng chạy tới nơi này.
Bây giờ, năm vị tộc lão của Học viện Bạch Lộc đều đến đông đủ.
Thái gia gia của Bạch Lộc Di, cũng là tộc trưởng của Học viện Bạch Lộc, chỉ thấy hắn đi về phía trước vài bước, nhìn nữ tử trung niên nói:
- Sự tình ta đã nghe nói, các ngươi xử trí Học viện Bạch Lộc không có ý kiến, bọn họ bất kính với truyền nhân của tổ tiên, chắc chắn nên giết.
Thân là đứng đầu một tộc, hắn biết nên làm như thế nào, bất luận Học viện Bạch Lộc có lựa chọn toàn lực ủng hộ Tần Vấn Thiên hay không, nhưng ít ra, không thể đắc tội chết. Dù sao có thế lực này chống đỡ, Tần Vấn Thiên muốn không quật khởi cũng khó khăn.
Trong lòng Tần Vấn Thiên cũng thầm than, liên lụy đến lợi ích của Học viện Bạch Lộc, chỉ là thiên phú còn không đủ, hắn cũng không nhận ra nếu như không có cung Tiên Trì cường thế, đối phương thân là Học viện Bạch Lộc tộc trưởng sẽ đích thân xin lỗi.
- Phốc xuy!
Một tiếng vang nhỏ truyền ra, mọi người lại nhìn bên Bạch Lộc Động, rất nhiều người Học viện Bạch Lộc hít sâu một hơi.
Một vị trưởng lão của Học viện Bạch Lộc, hôm nay vẫn lạc ở đây.
Chính hắn có lẽ nằm mơ cũng sẽ không nghĩ tới, mang Thần Văn Đại Sư tứ giai đến gây áp lực cho Tần Vấn Thiên, sau cùng lại dẫn đến cái chết của mình.
Hôm nay, nơi này đã bỏ mình quá nhiều cường giả.
- Tần thiếu gia, chuyện hôm nay, ngươi còn muốn xử trí ai nữa không.
Bạch Lộc tộc trưởng nhìn Tần Vấn Thiên khách khí hỏi.
- Tiền bối gọi ta Vấn Thiên là được.
Tần Vấn Thiên mỉm cười nói:
- Tiền bối không chê, ta có thể giống như Tiểu Di, xưng hô tiền bối là Thái gia gia hay không?
- Được, nếu như vậy, lão hủ liền chiếm cơ hội.
Bạch Lộc tộc trưởng thấy Tần Vấn Thiên khách khí như vậy, tâm tình hòa hoãn một chút, người này ngược lại không tệ, không có thịnh khí lăng nhân.
- Thái gia gia nói quá lời, chuyện ngày hôm nay Vấn Thiên cũng không ngờ tới sẽ thành cục diện như vậy, còn phải nói tiếng xin lỗi với Thái gia gia.
Tần Vấn Thiên thi lễ, chỉ thấy Bạch Lộc tộc trưởng khoát tay áo nói:
- Là lão hủ quản giáo không nghiêm, không có liên quan gì tới ngươi.
- Ta thân là Đại trưởng lão, cũng khó tránh trách nhiệm.
Đại trưởng lão cũng mở miệng nói, cục diện này, đối với người nào cũng không tốt, làm cho Học viện Bạch Lộc và Tần Vấn Thiên sinh ra khúc mắc trong lòng, bây giờ có thể hóa giải đương nhiên tốt nhất.
- Đại trưởng lão đối với Vấn Thiên một mực không tệ, Vấn Thiên ghi khắc, chuyện tình hôm nay, cùng với Đại trưởng lão sẽ không có bất cứ liên quan gì.
Bây giờ, cung Tiên Trì vì lập uy, đã kích sát cha con Bạch Lộc Động đầu sỏ gây chuyện, hơn nữa Đại trưởng lão quả thực một mực đối tốt với hắn, hắn không muốn bởi vì chuyện này mà cùng Học viện Bạch Lộc không thoải mái, tâ nhiên cũng tận lực hòa hoãn quan hệ.
Nói trắng ra là, chuyện của ngày hôm nay Học viện Bạch Lộc cố nhiên đối với hắn có chút không tôn trọng, nhưng lập trường của song phương bất đồng, hắn cũng không có gì phải ghi hận trong lòng.
Trong con ngươi của nữ tử trung niên hiện lên một tia nhu hòa, Tần Vấn Thiên có thể làm như vậy, trong lòng nàng cũng có chút hài lòng.
Việc hôm nay nàng muốn lập uy mà nói là do ác nhân cung Tiên Trì nàng tới làm.
Nhưng Tần Vấn Thiên, hắn là muốn trở thành nhân vật lãnh tụ của Thương Vương nhất mạch, tất nhiên không thể làm căng với thế lực tương lai mình có thể phải chưởng khống.
Ánh mắt chuyển qua, đôi mắt của trung niên nữ tử quét về phía Đế Phong, ánh mắt lại sắc bén lên, nhìn Đế Phong nói:
- Nói cho những trưởng bối của ngươi biết, tốt nhất nhớ kỹ di mệnh của Thương Vương.
Thần sắc của Đế Phong vẫn như cũ, nhìn nữ tử trung niên khẽ khom người nói:
- Vãn bối cẩn tuân dạy dỗ, nhất định chuyển cáo trưởng bối.
Trung niên nữ tử nhìn thấy biểu hiện của Đế Phong, trong ánh mắt tia sáng lập loè. Đế Phong này là do những người đó đẩy lên làm lãnh tụ, quả nhiên có chỗ bất phàm. Có lẽ, hắn sẽ trở thành người cạnh tranh khi Tần Vấn Thiên chấp chưởng Thương Vương nhất mạch.
Nhưng mà đối với Tần Vấn Thiên đây mà nói, cũng là sự cạnh tranh, hắn muốn làm được như Thương Vương năm đó, nhất định phải đón nhận rất nhiều khó khăn!
- Vãn bối liền đi báo cáo trưởng bối sự tình Thương Vương truyền nhân, cáo từ.
Đế Phong nhìn mọi người chắp tay, sau đó thi lễ một cái, xoay người rời đi!